1.1 Giới hạn dãy số
Định nghĩa 1.1 (Sup-Inf của tập hợp) Cho tập A ⊂ R.
• Cận trên nhỏ nhất của tập A gọi là Supremum, ký hiệu sup(A).
• Cận dưới lớn nhất của A gọi là infimum, ký hiệu inf(A).
Ví dụ 1.1 a) A = [0; 1) thì sup(A) = 1 và inf(A) = 0.
Chú ý tập max(A) = 0 nhưng min(A) không tồn tại. Khái niệm sup và inf là mở rộng của max
và min.
b) A = f1
n
jn 2 Ng thì sup(A) = 1 và inf(A) = 0.
c) A = (−1; 3) thì sup(A) = 3 nhưng không có inf
Định nghĩa 1.2 (Dãy số) Một dãy số là một ánh xạ từ tập số tự nhiên N vào tập số thực R.
u : N −! R
n 7! u(n) := un:
Ký hiệu 1 dãy số (un)+ n=1 1 hay đơn giản (un). un gọi là số hạng thứ n của dãy.
Ví dụ 1.2 a) Cho dãy số dạng liệt kê (un) = f1; −2; 1; 4; 0; −5; 8; −3; p3; −13; :::g.
Số hạng thứ 5 là u5 = 0.
b) Cho dãy số dạng số hạng tổng quát (un) : un = (−1)n + n
n2 + 1 .
Số hạng thứ 7 là u7 = (−1)7 + 7
72 + 1 =
3
25
.
c) Cho dãy số dạng truy hồi (un) : (uu1n+1 = 1 = 2un + 3; n ≥ 1:
Ta có u2 = 2u1 + 3 = 5; u3 = 2u2 + 3 = 13;
111 trang |
Chia sẻ: anhquan78 | Lượt xem: 1814 | Lượt tải: 0
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Bài giảng môn học Giải tích 1, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Đại học Quốc gia TP.HCM
Trường Đại học Bách Khoa
Bộ môn Toán Ứng dụng
. Bài Giảng Giải Tích 1
ThS.Nguyễn Hữu Hiệp
E-mail: nguyenhuuhiep@hcmut.edu.vn
Ngày 8 tháng 9 năm 2014
Mục tiêu môn học
• Môn học cung cấp các kiến thức cơ bản về vi tích phân hàm một biến và phương trình
vi phân.
• Giúp học viên hiễu lý thuyết, nắm vững các kỹ năng tính toán, biết vận dụng giải các
bài toán cụ thể.
• Biết vận dụng các phương pháp và tư duy sáng tạo vào khoa học kỹ thuật.
Tài liệu tham khảo
1) Nguyễn Đình Huy, Nguyễn Quốc Lân,. . . Phép tính vi phân hàmmột biến. NXBGD, 2005
2) Ngô Thu Lương, Nguyễn Minh Hằng. Bài tập toán cao cấp 1.
3) Đỗ Công Khanh. Giải tích một biến. NXB Đại học quốc gia
MỤC LỤC
1 Giới hạn và liên tục 5
1.1 Giới hạn dãy số . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 5
1.1.1 Bài tập . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 10
1.2 Hàm số . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 11
1.2.1 Hàm lũy thừa y = xα . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 11
1.2.2 Hàm lượng giác . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 12
1.2.3 Hàm mũ - Hàm logarit . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 14
1.2.4 Hàm y = lnx . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 15
1.2.5 Hàm Hyperbolic . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 16
1.2.6 Các hàm lượng giác ngược . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 16
1.2.7 Hàm Hợp . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 17
1.2.8 Hàm ngược . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 18
1.2.9 Hàm tham số hóa . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 18
1.3 Giới hạn hàm số . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 19
1.3.1 Định nghĩa . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 19
1.3.2 Các giới hạn cơ bản . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 21
1.3.3 Vô cùng bé . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 22
1.3.4 Vô cùng lớn . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 26
1.4 Hàm số liên tục . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 29
2 Đạo hàm và vi phân 33
2.1 Đạo hàm . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 33
2.1.1 Định nghĩa và tính chất . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 33
2.1.2 Đạo hàm hàm ngược và hàm tham số hóa . . . . . . . . . . . . . . . . . 36
2.1.3 Đạo hàm cấp cao . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 37
2.2 Vi phân . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 38
2.3 Định lý giá trị trung bình . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 41
2.4 Công thức H’Lopital . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 41
2.5 Công thức taylor . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 45
2.6 Khảo sát và vẽ đồ thị . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 52
2.6.1 Tiệm cận . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 52
2.6.2 Chiều biến thiên và cực trị . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 54
2.6.3 Lồi, lõm và điểm uốn . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 57
2.6.4 Khảo sát hàm số . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 58
2.6.5 Tìm giá trị lớn nhất - giá trị nhỏ nhất . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 61
3 Tích phân 65
3.1 Tích phân bất định . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 65
3
MỤC LỤC MỤC LỤC
3.1.1 Định nghĩa . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 65
3.1.2 Phương pháp tính tích phân bất định . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 66
3.1.3 Nguyên hàm hàm hữu tỷ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 68
3.1.4 Nguyên hàm hàm lượng giác . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 70
3.1.5 Nguyên hàm hàm vô tỷ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 73
3.2 Tích phân suy rộng . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 75
3.3 Ứng dụng hình học của tích phân . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 78
3.3.1 Diện tích hình phẳng . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 78
3.3.2 Độ dài đường cong . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 79
3.3.3 Thể tích vật thể tròn xoay . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 80
3.3.4 Diện tích mặt tròn xoay . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 81
4 Phương trình vi phân 83
4.1 Phương trình vi phân cấp 1 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 83
4.1.1 Phương trình vi phân tách biến . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 83
4.1.2 Phương trình vi phân đẳng cấp . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 85
4.1.3 Phương trình vi phân toàn phần . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 86
4.1.4 Phương trình vi phân tuyến tính . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 88
4.1.5 Phương trình vi phân Bernulli . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 90
4.1.6 Bài tập tổng hợp . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 91
4.2 Phương trình vi phân cấp 2 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 95
4.2.1 PTVP cấp 2 thuần nhất . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 95
4.2.2 PTVP cấp 2 - dạng 1 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 95
4.2.3 PTVP cấp 2 - Dạng 2 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 97
4.2.4 PTVP cấp 2 - dạng 3 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 97
4.3 Hệ phương trình vi phân . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 98
4.3.1 Ánh xạ đạo hàm . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 98
4.3.2 Hệ phương trình vi phân . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 98
4.4 Bài tập ôn tập cuối kỳ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 101
4.5 Đề thi cuối kỳ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 102
Đại học Bách khoa TPHCM Trang 4 ThS.Nguyễn Hữu Hiệp
CHƯƠNG 1. GIỚI HẠN VÀ LIÊN TỤC
1.1 Giới hạn dãy số
Định nghĩa 1.1 (Sup-Inf của tập hợp) Cho tập A ⊂ R.
• Cận trên nhỏ nhất của tập A gọi là Supremum, ký hiệu sup(A).
• Cận dưới lớn nhất của A gọi là infimum, ký hiệu inf(A).
Ví dụ 1.1 a) A = [0, 1) thì sup(A) = 1 và inf(A) = 0.
Chú ý tập max(A) = 0 nhưng min(A) không tồn tại. Khái niệm sup và inf là mở rộng của max
và min.
b) A = { 1
n
|n ∈ N} thì sup(A) = 1 và inf(A) = 0.
c) A = (−∞, 3) thì sup(A) = 3 nhưng không có inf
Định nghĩa 1.2 (Dãy số) Một dãy số là một ánh xạ từ tập số tự nhiên N vào tập số thực R.
u : N −→ R
n 7→ u(n) := un.
Ký hiệu 1 dãy số (un)
+∞
n=1 hay đơn giản (un). un gọi là số hạng thứ n của dãy.
Ví dụ 1.2 a) Cho dãy số dạng liệt kê (un) = {1;−2; 1; 4; 0;−5, 8;−3;
√
3,−1
3
, ...}.
Số hạng thứ 5 là u5 = 0.
b) Cho dãy số dạng số hạng tổng quát (un) : un =
(−1)n + n
n2 + 1
.
Số hạng thứ 7 là u7 =
(−1)7 + 7
72 + 1
=
3
25
.
c) Cho dãy số dạng truy hồi (un) :
{
u1 = 1
un+1 = 2un + 3, n ≥ 1.
Ta có u2 = 2u1 + 3 = 5, u3 = 2u2 + 3 = 13, ...
Định nghĩa 1.3 (Dãy số đơn điệu) .
Dãy số (xn) gọi là tăng nếu xn ≤ xn+1,∀n ∈ N
Dãy số (xn) gọi là giảm nếu xn ≥ xn+1, ∀n ∈ N
Bỏ dấu "=" trong đẳng thức, ta có dãy số tăng ngặt (giảm ngặt).
Dãy số tăng hoặc giảm gọi chung là đơn điệu.
Ví dụ 1.3 Xét tính đơn điệu của dãy số (xn) : xn =
n+ 1
n+ 2
.
Ta có
xn+1 − xn = (n+ 1) + 1
(n+ 1) + 2
− n+ 1
n+ 2
=
(n+ 2)2 − (n+ 1)(n+ 3)
(n+ 3)(n+ 2)
=
1
(n+ 3)(n+ 2)
> 0, ∀n.
=⇒ xn+1 > xn suy ra (xn) là dãy tăng.
5
1.1. GIỚI HẠN DÃY SỐ CHƯƠNG 1. GIỚI HẠN VÀ LIÊN TỤC
Cách khác
Xét f(x) =
x+ 1
x+ 2
, x ≥ 1 =⇒ f ′(x) = 1
(x+ 2)2
> 0.
Vậy f(x) đồng biến nên (un) là dãy tăng.
Định nghĩa 1.4 (Dãy số bị chặn) .
Dãy (xn) gọi là bị chặn trên nếu ∃M : xn ≤M, ∀n.
Dãy (xn) gọi là bị chặn dưới nếu ∃m : xn ≥ m,∀n.
Dãy (xn) bị chặn nếu nó vừa bị chặn trên, vừa bị chặn dưới.
Dãy (xn) bị chặn khi và chỉ khi (|xn|) bị chặn trên.
Ví dụ 1.4 Xét tính bị chặn của dãy số (xn) : xn =
n
n+ 1
.
Ta có 0 <
n
n+ 1
< 1,∀n ∈ N . Suy ra (xn) vừa bị chặn trên, vừa bị chặn dưới do đó bị chặn.
Định nghĩa 1.5 (Dãy con) .
Cho dãy (xn). Dãy con của (xn) là một dãy (xnk)k mà các phần tử của nó được lấy tùy ý từ (xn) theo
thứ tự tăng dần của chỉ số.
Ví dụ 1.5
Cho dãy (xn) : xn =
n
n2 − 2 =
{
−1, 1, 3
7
,
2
7
,
5
23
,
3
17
, . . .
}
.
Dãy vn =
{
−1, 3
7
,
5
23
,
3
17
, . . .
}
là một dãy con của xn.
Dãy x2n =
2n
(2n)2 − 2 =
{
1,
2
7
,
3
17
. . .
}
là dãy con các chỉ số chẵn của xn.
Dãy x2n+1 =
2n+ 1
(2n+ 1)2 − 2 =
{
−1, 3
7
,
5
23
, . . .
}
là dãy con các chỉ số lẻ của xn.
Định nghĩa 1.6 (Giới hạn dãy số) Ký hiệu lim
n→+∞
un = a hay un
n→+∞−−−−→ a được định nghĩa
∀ε > 0,∃n0 : n ≥ n0 =⇒ |un − a| < ε
Ta nói dãy (un) hội tụ về a.
Nếu (un) không hội tụ thì ta nói (un) phần kỳ.
Định nghĩa 1.7 ( dãy số dần ra vô cùng) Ký hiệu lim
n→+∞
un = +∞ hay un n→+∞−−−−→ +∞ được
định nghĩa
∀A > 0,∃n0 : n ≥ n0 =⇒ un > A.
Ta nói dãy (un) hội tụ về a.
Nếu (un) không hội tụ thì ta nói (un) phần kỳ.
Tượng tự cho giới hạn dần ra −∞.
Tính chất Cho xn −→ a, yn −→ b; a, b ∈ R ta có
i) lim
n→+∞
(xn ± yn) = a± b.
ii) lim
n→+∞
(xn.yn) = ab.
iii) lim
n→+∞
xn
yn
=
a
b
, b 6= 0.
iv) lim
n→+∞
|xn| = |a|.
Đại học Bách khoa TPHCM Trang 6 ThS.Nguyễn Hữu Hiệp
CHƯƠNG 1. GIỚI HẠN VÀ LIÊN TỤC 1.1. GIỚI HẠN DÃY SỐ
Định lý
1. Giới hạn dãy nếu tồn tại là duy nhất.
2. Dãy hội tụ thì bị chặn.
3. Cho xn ≤ yn ≤ zn,∀n ≥ n0.{
xn −→ a
zn −→ a
=⇒ yn −→ a.
4. Mọi dãy tăng và bị chặn trên thì hội tụ.
Mọi dãy giảm và bị chặn dưới thì hội tụ.
5.
xn → a⇐⇒
{
x2n → a
x2n+1 → a.
Số e. Người ta chứng minh được dãy số xn =
(
1 +
1
n
)n
là
dãy tăng và bị chặn trên do đó hội tụ. Ký hiệu
lim
n→∞
(
1 +
1
n
)n
= e
Số e là số vô tỷ có giá trị gần đúng là e = 2.718281828...
Các giới hạn cơ bản
i) lim
n→∞
1
nα
= 0, α > 0.
ii) lim
n→∞
1
lnα n
= 0, α > 0.
iii) lim
n→∞
qn = 0, |q| < 0.
iv) lim
n→∞
n
√
nα = 1, ∀α.
v) lim
n→∞
(
1 +
a
n
)n
= ea, ∀a.
Các dạng vô định
0
0
,
∞
∞ , 0.∞,∞−∞, 1
∞,+∞0, 00+
Khi tính giới hạn dạng vô định, ta dùng công thức hoặc biến đổi
đại số để khử dạng vô định.
Nếu giới hạn không phải dạng vô định, ta tính bình thường.
Đại học Bách khoa TPHCM Trang 7 ThS.Nguyễn Hữu Hiệp
1.1. GIỚI HẠN DÃY SỐ CHƯƠNG 1. GIỚI HẠN VÀ LIÊN TỤC
Quy tắc
1
0
=∞, 1∞ = 0.
lnα n nβ(β > 0) an(a > 1) n! nn
Dấu chỉ mang tính hình thức theo nghĩa: hàm nhỏ
chia hàm lớn dần về 0 và hàm lớn chia hàm nhỏ dần
về vô cùng.
Ví dụ 1.6
a) lim
n→∞
ln5 n√
n
= 0. b) lim
n→∞
3n
n!
= 0. c) lim
n→∞
2n
n100
= +∞. d) lim
n→∞
log52 n
3n
= 0.
Ví dụ 1.7 Tính các giới hạn sau
a) I = lim
n→∞
2n3 − 3n
4n+ 3n2
.
Dạng
∞
∞ . Đại lượng n
3 lớn nhất nên chia cả tử và mẫu cho n3.
I = lim
n→∞
2− 3
n2
4
n2
+
3
n
= +∞ (vì tử dần về 2, mẫu dần về 0).
b) I = lim
n→∞
2n3 − 4n+1
3n − 22n−1 + 5n7 .
Dạng
∞
∞ . Đại lượng 4
n = 22n lớn nhất nên chia cả tử và mẫu cho 4n.
I = lim
n→∞
2
n3
4n
− 4
(
3
4
)n − 1
2
+ 5
n7
4n
=
0− 4
0− 1
2
+ 0
= 8.
c) I = lim
n→∞
√
n2 + 4n− n+ 1.
Dạng∞−∞. Nhân lượng liên hợp.
I = lim
n→∞
(
√
n2 + 4n− n)(√n2 + 4n+ n)√
n2 + 4n+ n
+ 1 lim
n→∞
6n2 +4n− 6n2√
n2 + 4n+ n
+ 1. Dạng
∞
∞ .
Chia cả tử và mẫu cho n.
I = lim
n→∞
4√
1 + 4
n
+ 1
+ 1 =
4√
1 + 0 + 1
+ 1 = 3.
d) I = lim
n→∞
n
√
3n4 − 4n3 = lim
n→∞
n
√
n4(3− 4 1
n
) = lim
n→∞
n
√
n
4
(3− 4 1
n
)
1
n = 1.30 = 1.
Tương tự, ta có thể chứng minh n
√
Pm → 1 với mọi đa thức Pm.
e) I = lim
n→∞
n
√
2n+1 − 4n
3n + 5n3
= lim
n→∞
2
3
n
√√√√√√ 2−
4n
2n
1 +
5n3
3n
=
2
3
. Vì lim
n→∞
n
√√√√√√ 2−
4n
2n
1 +
5n3
3n
= lim
n→∞
2− 4n2n
1 +
5n3
3n
1
n
=
20 = 1.
Đại học Bách khoa TPHCM Trang 8 ThS.Nguyễn Hữu Hiệp
CHƯƠNG 1. GIỚI HẠN VÀ LIÊN TỤC 1.1. GIỚI HẠN DÃY SỐ
f) I = lim
n→∞
ln2(2n)
ln2 n
= lim
n→∞
(ln 2 + lnn)2
ln2 n
= lim
n→∞
(
ln 2
lnn
+ 1
)2
= (0 + 1)2 = 1.
g) I = lim
n→∞
√
n sinn!
n+ 1
.
Ta có 0 ≤
∣∣∣∣√n sinn!n+ 1
∣∣∣∣ ≤ √nn+ 1 .
Vì lim
n→+∞
0 = lim
n→∞
√
n
n+ 1
= 0 nên lim
n→∞
∣∣∣∣√n sinn!n+ 1
∣∣∣∣ = 0 =⇒ limn→∞
√
n sinn!
n+ 1
= 0.
h) I = lim
n→∞
(
n− 1
n+ 1
)n+1
= lim
n→∞
(
1 +
−2
n+ 1
)n+1
= e−2 =
1
e2
.
i) I = lim
n→∞
(
n2 + 2
n2 + 5
)3n2+1
= lim
n→∞
(
1 +
−3
n2 + 5
)(n2+5) 3n2+1
n2+5
= lim
n→∞
[(
1 +
−3
n2 + 5
)(n2+5)] 3n2+1n2+5
= (e−3)3 = e−9 =
1
e9
.
j) I = lim
n→∞
(
2n+ 3
3n+ 2
)n3+1
n+2
.
Vì lim
n→∞
2n+ 3
3n+ 2
=
2
3
, lim
n→∞
n3 + 1
n+ 2
= +∞ nên I = 0.
Chú ý bài này không phải dạng vô định. Có dạng (2/3)+∞ = 0.
k) I = lim
n→∞
(
2n2 + 3n
4n2 − 2n
) √n
n2+2
.
Vì lim
n→∞
2n2 + 3n
4n2 − 2n =
1
4
, lim
n→∞
√
n
n2 + 2
= 0 nên I = (1/4)0 = 1.
Chú ý bài này cũng không phải dạng vô định.
l) I = lim
n→∞
(
2n3 + 3n
4n2 − 2n
) n
n2+2
.
Bài này dạng vô định +∞0. Ta làm như sau:(
2n3 + 3n
4n2 − 2n
) n
n2+2
=
(
2n3 + 3n
4n2 − 2n
) 1
n
. n
2
n2+2
=
(
n
√
2n3 + 3n
n
√
4n2 − 2n
) n2
n2+2
n→∞−−−→ (1/1)1 = 1.
Ví dụ 1.8 Tính các giới hạn sau
a) I = lim
n→∞
(−1)n. Đặt xn = (−1)n
Ta có x2n = (−1)2n = 1 −→ 1, x2n+1 = (−1)2n+1 = −1 −→ −1.
Vậy không tồn tại giới hạn.
b) I = lim
n→∞
(
1− n
1 + n
)n
. Đặt xn =
(
1− n
1 + n
)n
= (−1)n
(
n− 1
1 + n
)n
= (−1)n
(
1 +
−2
1 + n
)n
.
x2n = (−1)2n
(
1 +
−2
1 + 2n
)2n
−→ 1.e−2 = 1
e2
.
Đại học Bách khoa TPHCM Trang 9 ThS.Nguyễn Hữu Hiệp
1.1. GIỚI HẠN DÃY SỐ CHƯƠNG 1. GIỚI HẠN VÀ LIÊN TỤC
x2n = (−1)2n+1
(
1 +
−2
2 + 2n
)2n+1
−→ −1.e−2 = − 1
e2
.
Vậy không tồn tại giới hạn.
c) lim
n→∞
xn, với xn =
{
x1 =
√
2
xn+1 =
√
2 + xn, n ≥ 1.
Viết cách khác: xn =
√
2 +
√
2 +
√
2 + . . . (n
dấu căn).
Dùng quy nạp chứng minh được dãy xn tăng và bị chặn trên bởi 2 do đó hội tụ.
Giả sử xn → a. Từ giả thiết ta có
lim
n→∞
xn+1 = lim
n→∞
√
2 + xn ⇐⇒ a =
√
2 + a⇐⇒ a = 2.
Vậy lim
n→∞
xn = 2.
d) lim
n→∞
xn, với xn =
1
1.2
+
1
2.3
+ · · ·+ 1
n(n+ 1)
.
Ta có xn =
(
1− 1
2
)
+
(
1
2
− 1
3
)
+
(
1
3
− 1
4
)
+ · · ·+
(
1
n
− 1
n+ 1
)
= 1− 1
n+ 1
−→ 1.
1.1.1 Bài tập
Tính giới hạn
1. lim
4n − 5−n
3n − 22n − 5n6
2. lim
ln(3n2 − 2n)
n9 + 3n2
3. lim
log210n
log2n
4. lim(
1 + n
n+ 2
)
1 + n
2− n2
5. lim n
√
n2 + 4n
n+ 5n
6. lim(
2n− 3
2n+ 5
)
n2 + 1
n+ 1
7. lim n
√
n+ (−1)n
8. lim
n sinn!
(1 + n)
√
n− 2
9. lim n
√
5n+ 1
n10 + 2n
10. lim(
2n+ 1
n2 − 1 )
1
n− 2
11. lim(
n− 2
n+ 2
)
1 + n
2−√n
12. lim(
2n− 1
5n+ 2
)n
13. lim
n2 + 2n arctann!
3n3 + arcsinn
14. lim(
n− 1
n2 + 1
)1−n
15. lim
1
n
√
n!
16. lim
n
n
√
n!
Tìm limun biết:
17. un =
1
1.3
+
1
3.5
+ · · ·+ 1
(2n− 1).(2n+ 1)
18. un = (1 +
(−1)n
n
)n
19. u1 =
√
3, un+1 =
√
3 + un
20. un = sinn
21. un =
1√
n
(
1√
1 +
√
3
+
1√
3 +
√
5
· · ·+ 1√
2n− 1 +√2n+ 1
)
ĐS:
1
2
Đại học Bách khoa TPHCM Trang 10 ThS.Nguyễn Hữu Hiệp
CHƯƠNG 1. GIỚI HẠN VÀ LIÊN TỤC 1.2. HÀM SỐ
22. un =
1
1.2.3
+
1
2.3.4
+ · · ·+ 1
n(n+ 1)(n+ 2)
ĐS:
1
4
23. u1 =
√
13, un+1 =
√
12 + un, n ≥ 1 ĐS:4
24. u1 =
3
√
5, un+1 =
3
√
5un, n ≥ 1 ĐS:
√
5.
25. u1 =
1
2
, un+1 =
4
3
un − u2n ĐS:
1
3
.
26. u1 = 1, un+1 = 1 +
1
un
, ĐS:
1 +
√
5
2
.
1.2 Hàm số
1.2.1 Hàm lũy thừa y = xα
n = 2 : y = x2
* TXD : D = R.
* TGT : T = [0,∞).
* Hàm số tăng trên khoảng (0,∞) và giảm
trên khoảng (−∞, 0).
* Hàm chẵn, đồ thị đối xứng qua Oy.
0
y = x2
y
x
n = −1 : y = 1
x
* TXD : D = R \ {0}.
* TGT : T = (−∞, 0) ∪ (0,∞).
* Hàm số giảm trên khoảng (−∞, 0) và
(0,+∞)
* Hàm lẻ, đồ thị đối xứng qua O(0, 0).
0
y =
1
x
y
x
Đại học Bách khoa TPHCM Trang 11 ThS.Nguyễn Hữu Hiệp
1.2. HÀM SỐ CHƯƠNG 1. GIỚI HẠN VÀ LIÊN TỤC
n = −1 : y = √x
* TXD : D = [0,∞).
* TGT : T = [0,∞).
* Hàm số tăng trên khoảng (−∞, 0) và
(0,+∞)
* Không có tính chẵn lẻ.
0
y =
√
x
y = −√x
y
x
1.2.2 Hàm lượng giác
Hàm số y = sinx
* TXD : D = R.
* Hàm số tuần hoàn với chu kỳ 2pi : sin(x) =
sin(x+ 2pi)
* TGT : T = [−1, 1].
* Hàm số tăng trên khoảng (−pi
2
,
pi
2
).
* Hàm số lẻ, đồ thị đối xứng qua O(0, 0).
Công thức
i) sin2 x+ cos2x = 1
ii) sin 2x = sinx cosx
iii) sin 3x = 3 sin x− 4 sin3 x
iv) sin2 x =
1− cos 2x
2
v) sin pi
2
= 0; sin(kpi) = 0, k ∈ Z.
0−6.28 −4.71 −3.14 −1.57 1.57 3.14 4.71 6.28 7.85
−2
−1
1
2
y = sinx
y
x
Đại học Bách khoa TPHCM Trang 12 ThS.Nguyễn Hữu Hiệp
CHƯƠNG 1. GIỚI HẠN VÀ LIÊN TỤC 1.2. HÀM SỐ
Hàm số y = cosx
* TXD : D = R.
* Hàm số tuần hoàn với chu kỳ 2pi : cos(x) =
cos(x+ 2pi)
* TGT : T = [−1, 1].
* Hàm số chẵn, đồ thị đối xứng qua Oy.
Công thức
i) cos 2x = cos2 x− sin2 x
ii) cos 2x = 2 cos2 x− 1 = 1− sin2 x
iii) cos2 x =
1 + cos 2x
2
iv) cos 0 = 1; cospi = −1, cos(±pi
2
) = 0.
0−6.28 −4.71 −3.14 −1.57 1.57 3.14 4.71 6.28 7.85
−2
−1
1
2
y = cosx
y
x
Hàm số y = tanx
* TXD : D = R \ {pi
2
+ kpi, k ∈ Z}.
* Hàm số tuần hoàn với chu kỳ pi : tan(x) =
tan(x+ pi)
* TGT : T = R.
* Hàm số tăng trên khoảng (−pi
2
,
pi
2
).
* Hàm số lẻ, đồ thị đối xứng qua O(0, 0).
Công thức
i) tanx =
sinx
cosx
ii) tan(pi − x) = tan(−x) = − tanx
iii) tan(pi + x) = tan(x)
iv) tan 0 = 0, tan(pi
2
) không xác định.
Đại học Bách khoa TPHCM Trang 13 ThS.Nguyễn Hữu Hiệp
1.2. HÀM SỐ CHƯƠNG 1. GIỚI HẠN VÀ LIÊN TỤC
0−4.71 −3.14 −1.57 1.57 3.14 4.71
y = tanx
y
x
1.2.3 Hàm mũ - Hàm logarit
Hàm số y = ax, (a > 1)
* TXD : D = R.
* TGT : T = (0,∞).
* Hàm số tăng trên (−∞,∞)
Công thức
i) ax.ay = ax+y
ii) (ax)y = axy
iii) ax.bx = (ab)x
iv) a−x =
1
ax
0
y = ax(a > 1)
y
x
(0; 1)
Đại học Bách khoa TPHCM Trang 14 ThS.Nguyễn Hữu Hiệp
CHƯƠNG 1. GIỚI HẠN VÀ LIÊN TỤC 1.2. HÀM SỐ
Hàm số y = ax, (0 < a < 1)
* TXD : D = R.
* TGT : T = (0,∞).
* Hàm số giảm trên (−∞,∞)
Công thức
i)
ax
ay
= ax−y
ii)
ax
bx
=
(a
b
)x
iii) ax.y = (ax)y.
0
y = ax(0 < a < 1)
y
x
(0; 1)
1.2.4 Hàm y = lnx
y = lnx ⇐⇒ x = ey
0 < x <∞ −∞ < y <∞.
0
y
x
y = lnx
Công thức
• ln(x+y) = ln(x)+ln(y).
• ln x
y
= lnx− ln y
• ln 1
x
= − lnx
• lnxα = α lnx.
Đại học Bách khoa TPHCM Trang 15 ThS.Nguyễn Hữu Hiệp
1.2. HÀM SỐ CHƯƠNG 1. GIỚI HẠN VÀ LIÊN TỤC
1.2.5 Hàm Hyperbolic
Hàm số y = sinhx, coshx
* Định nghĩa
sinhx =
ex − e−x
2
∈ R
coshx =
ex + e−x
2
≥ 1
* TXD : D = R.
* y = sinhx là hàm lẻ và tăng trên R.
* y = coshx là hàm chẵn.
Công thức
i) Các công thức của hàm Hyperbolic được suy từ
công thức lượng giác bình thường bằng cách thay
sin→ i sinh cos→ cosh, tan→ i tanh, cot→ −i cot
ii) cosh2 x− sinh2 x = 1
iii) cosh2 x+ sinh2 x = cosh 2x
0
y = sinhx
y
x
0
y = coshx
y
x
(0; 1)
1.2.6 Các hàm lượng giác ngược
Hàm y = arcsinx
y = arcsinx ⇐⇒ x = sin y
−1 ≤ x ≤ 1 −pi
2
≤ y ≤ pi
2
Đại học Bách khoa TPHCM Trang 16 ThS.Nguyễn Hữu Hiệp
CHƯƠNG 1. GIỚI HẠN VÀ LIÊN TỤC 1.2. HÀM SỐ
0−1.57 1.57
−1.57
1.57
y = sinx
y = arcsinx
y
x
y = arccosx
y = arccosx ⇐⇒ x = cos y
−1 ≤ x ≤ 1 0 ≤ y ≤ pi
0 1.57 3.14
1.57
3.14
y = arccosx
y = arccosx
y
x
Hàm y = arctanx
y = arctanx ⇐⇒ x = tan y
−∞ ≤ x ≤ ∞ −pi
2
≤ y ≤ pi
2
1.2.7 Hàm Hợp
Định nghĩa 1.8 (Hàm Hợp) Cho 2 hàm số z = g(y) và y = f(x). Hàm số z = g(f(x)) gọi là hàm
hợp của f và g.
Đại học Bách khoa TPHCM Trang 17 ThS.Nguyễn Hữu Hiệp
1.2. HÀM SỐ CHƯƠNG 1. GIỚI HẠN VÀ LIÊN TỤC
Ví dụ Cho z =
√
y, y = cosx. Hàm z =
√
cosx là hàm hợp của 2 hàm đã cho.
Ví dụ Cho z = sinu, u =
√
y,