Căn cứ theo quy chế quản lý chất thải nguy hại của nhà nước tháng 7 năm 1999, chất thải rắn nguy hại có thể định nghĩa như sau: Chất thải rắn nguy hại là chất thải có chứa các chất hoặc hợp chất có một trong các đặc tính gây nguy hại trực tiếp (dễ cháy, dễ nổ, làm ngộ độc, dễ ăn mòn, dễ lây nhiễm ) hoặc tương tác với các chất khác gây nguy hại môi trường và sức khoẻ con người.”.
Các chất thải nguy hại phát sinh ra từ:
• Các hoạt động công nghiệp.
• Các hoạt động nông nghiệp.
• Các hoạt động thương mại.
• Công sở, cửa hiệu, trường học.
• Bệnh viện, các phòng khám và điều trị của bác sĩ, của nha sĩ.
• Một số ít từ sinh hoạt đô thị.
33 trang |
Chia sẻ: oanhnt | Lượt xem: 1421 | Lượt tải: 1
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Đề tài Các phương pháp xử lý chất thải rắn công nghiệp củathành phố Hà Nội hiện nay, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
CHƯƠNG I. TỔNG QUAN VỀ CHẤT THẢI RẮN NGUY HẠI VÀ TÌNH HÌNH NGHIÊN CỨU VỀ CHẤT THẢI RẮN NGUY HẠI Ở TRONG VÀ NGOÀI NƯỚC
I.1.Định nghĩa về chất thải rắn nguy hại và các nguồn phát sinh:
Căn cứ theo quy chế quản lý chất thải nguy hại của nhà nước tháng 7 năm 1999, chất thải rắn nguy hại có thể định nghĩa như sau: Chất thải rắn nguy hại là chất thải có chứa các chất hoặc hợp chất có một trong các đặc tính gây nguy hại trực tiếp (dễ cháy, dễ nổ, làm ngộ độc, dễ ăn mòn, dễ lây nhiễm…) hoặc tương tác với các chất khác gây nguy hại môi trường và sức khoẻ con người.”.
Các chất thải nguy hại phát sinh ra từ:
Các hoạt động công nghiệp.
Các hoạt động nông nghiệp.
Các hoạt động thương mại.
Công sở, cửa hiệu, trường học.
Bệnh viện, các phòng khám và điều trị của bác sĩ, của nha sĩ.
Một số ít từ sinh hoạt đô thị.
I.2. Tìm hiểu chung về chất thải rắn và chất thải rắn nguy hại trên thế giới:
Xã hội ngày càng phát triển đòi hỏi nền công nghiệp phải được phát triển cả về quy mô và cả về chất lượng ở mức độ cao hơn. Hiện nay, công nghiệp trên thế giới đã phát triển đến một trình độ kỹ thuật và đã có một vốn tích luỹ lớn, con người cũng đã ý thức được một sự phát triển mang tính cộng đồng và lâu dài”một sự phát triển lâu bền của xã hội”. Đó là cơ sở cho chiến lược bảo vệ môi trường và tiến tới hình thành khái niệm về nền sản xuất sạch mà hướng trọng điểm là sản xuất sạch trong công nghiệp. Sự chuyển nền công nghiệp từ vị trí “người gây ô nhiễm ” thành vị trí “người làm sạch và bảo vệ môi trường” là một bước tiến bộ mang tính chất cách mạng cuả thời đại. Nhiều công nghệ, nhiều giải pháp kỹ thuật, nhiều luật lệ mới đã được ban hành trong mấy năm gần đây nhằm giảm thiểu ô nhiễm môi trường của công nghiệp, đặc biệt là ô nhiễm do chất thải rắn nguy hại gây ra.
Từ chiến lược tổng quát nói trên, việc nghiên cứu và việc kiểm kê các loại chất thải rắn nguy hại về tổng lượng cũng như về bản chất của chúng đã được tiến hành ở nhiều nước trên thế giới.
Nhiều nước trong khu vực (Trung Quốc, Đài Loan, Philippines, Malaysia, Singapore, Ấn Độ, Hàn Quốc, Hồng Kông… ) cũng đã tiến hành các công trình nghiên cứu và đồng thời đã đề xuất được các kế hoạch, các biện pháp quản lý, xử lý chất thải rắn nguy hại tránh được việc gây ô nhiễm môi trường sống.
Tại Trung Quốc, người ta đã đề ra luật kiểm soát và phòng ngừa nhiễm bẩn do chất thải rắn (1995), trong đó quy định các ngành công nghiệp phải đăng ký việc phát sinh chất thải rắn, khí thải, nước thải… đồng thời phải đăng ký trước nơi chứa đựng, xử lý và tiêu huỷ chất thải.
Tại Hồng Kông, người ta đã tiến hành nghiên cứu và đề xuất quy chế chung về sự tiêu huỷ chất thải đặc biệt là chất thải hoá học. Hệ thống nghiền nhỏ để chôn lấp, hệ thống kiểm soát việc phủ lấp, kiểm soát nơi lưu giữ, thu gom, vận chuyển, xử lý và tiêu huỷ chất thải, nhất là chất thải rắn đã được đề cập một cách tỷ mỉ trong quy chế này.
Bảng I.1: Trình bày một cách tóm tất các hoạt động trong quản lý và quản lý chất thải nguy hại của các nước trong khu vực.
Trung Quốc
Hồng Kông
Ấn Độ
Malaysia
Philippines
Hàn Quốc
Thái Lan
Singgapore
Hệ thống phân loại
Đăng ký hộ phát thải
Liệt kê chất thải
Đăng ký phương tiện vận chuyển
Biểu kê vận tải
Đăng ký vị trí tiêu huỷ.
C
C
C
K
K
K
C
C
K
C
C
C
C
C
C
C
C
C
C
C
C
C
C
C
C
K
C
C
C
K
C
C
C
C
C
C
K
K
K
K
K
C
C
C
C
C
C
C
(C: Có K: Không)
Bảng I.2: Trình bày khối lượng phát thải chất thải rắn bình quân theo đầu người của một số nước .
Tên nước
Đô thị
Chất thải rắn /người.ngày(kg)
Các nước công nghiệp phát triển.
Mỹ
Đức
Italia
Các nước đang phát triển
Singgapore
Hong Kong
Tunisia
Colombia
Nigeria
Philippine
Ai Cập
Các nước chậm phát triển
Indonesia
Pakistan
Ấn Độ
New York
Hamburg
Rome
Tunis
Medelin
Kano
Manila
Cairo
Jakarta
Surbaya
Bandung
Lahore
Karachi
Calculta
Kapoul
1,8
0,85
0,69
0,87
0,85
0,56
0,54
0,46
0,5
0,5
0,6
0,52
0,55
0,6
0,5
0,51
0,5
Nguồn:”Hazardous waste management – Designation and Clasification of Hazardous waste”,1991.
tấn CTNH / triệu USD (GNP-1995)
Hình I.1:Khối lượng phát thải chất thải rắn nguy hại (tấn) theo tổng sản phẩm quốc nội của một số nước (triệu USD)
Từ các số liệu ở bảng I.1 và hình I.1 chúng ta có thể thấy rằng NewYork(Mỹ) là thành phố có khối lượng phát thải chất thải rắn bình quân theo đầu người/ ngày cũng như theo tổng sản phẩm quốc nội là cao nhất thế giới (1,8 kg/người/ngày). Đối với các nước đang phát triển, Singgapore và Hồng Kông đều có khối lượng chất thải rắn bình quân theo đầu người/ ngày là cao nhất (0,87 kg/ người/ngày đối với Singgapore và 0,85 kg/người/ngày đối với Hồng Kông).
Đối với các thành phố khác, khối lượng phát thải chất thải rắn bình quân theo đầu người/ ngày biến thiên từ 0,46 kg/người/ngày(thành phố Kano, Nigeria) đến 0,6 kg/người/ngày(thành phố Jakarta, Inđônêsia).
Bảng I.3 : Trình bày thành phần chất thải rắn của một số nước khu vực Đông Nam Châu Á.
TT
Thành phần(%)
Singapore
Brunei
Malaysia
Thailand
Philippine
Indonesia
Việt Nam
1
2
3
4
5
6
7
8
Giấy các loại
Gỗ các loại
Thuỷ tinh, sành sứ
Kim loại
Nhựa
Chất trơ
Tạp chất khó phân loại
Thành phần hữu cơ
28,3
4,1
4,8
11,8
6,6
44,4
26,0
2,0
6,0
11,0
13,0
2,0
3,0
37,0
25,4
4,7
2,5
6,0
7,5
2,1
3,2
48,6
18,7
7,9
5,8
1,9
10,2
10,0
45,5
10,2
7,9
5,8
1,9
10,2
10,0
45,5
2,0
4,0
1,0
4,0
3,0
3,0
1,0
82
2,7
6,3
7,7
1,0
0,7
30,27
1,1
50,3
Cộng
100%
100%
100%
100%
100%
100%
100%
Nguồn : quản lý chất thải rắn ở các nước đang phát triển – Washington,DC:1982.
Theo bảng 1.3, thành phần chất thải rắn ở các nước trong khối ASEAN rất đa dạng và thành phần hữu cơ chiếm nhiêù nhất, biến thiên từ 37% (đối với Brunei) đến 82%(đối với Indonesia), sau đó đến các loại giấy (28,3% đối với Singapore) và nhựa (13% đối với Brunei). Đặc biệt thành phần chất trơ ở Việt Nam là cao nhất chiếm 30,27%, trong lúc đó ở Brunei chỉ có 2%.
Bảng I.4 Trình bày một số phương pháp điển hình xử lý chất thải rắn đô thị trên thế giới.
TT
Tên nước/thành phố
Tỷ lệ xử lý chất thải rắn theo các phương pháp xử lý
Thu hồi(%)
Đốt(%)
Chôn lấp hợp vệ sinh(%)
Vi sinh(%)
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
Nhật Bản
Đan Mạch
Thuỵ Sĩ
Thuỵ Điển
Bỉ
Đức
Pháp
Hà Lan
Mỹ
Tây Ban Nha
Ttalia
Anh
Phần Lan
Singapore
Bangkok(Thái Lan)
Moscova(Nga)
Seun(Hàn Quốc)
38
9
33
9
8
9
20
23
13
11
4
7
13
không rõ
không rõ
44
70
46
54
50
34
18
14
20
9
18
10
3
100
không rõ
10
18
21
21
30
42
57
32
63
67
80
78
83
84
84
80
70,2
0
0
0
7
0
0
30
0
0
0
0
không rõ
không rõ
29,8
Nguồn: Waste to Energy – 1992.
Từ bảng trên có thể thấy, Nhật Bản là nước đã sử dụng phương pháp thu hồi chất thải rắn cao nhất trên thế giới (chiếm 38%), sau đó đến Thuỵ Sỹ(33%), trong lúc đó Singapore chỉ sử dụng phương pháp đốt chất thải rắn(100%). Pháp là nước đã sử dụng phương pháp vi sinh nhiều nhất (30%) trong việc xử lý chất thải rắn đô thị.
Các nước sử dụng phương pháp chôn lấp hợp vệ sinh nhiều nhất trong việc xử lý chất thải rắn là Phần Lan (84%), Thái Lan (Bangkok 84%), Anh(83%), liên bang Nga (Maxcova 80%), Tây Ban Nha (80%).
Phân loại và xử lý chất thải rắn ở Nhật Bản được thể hiện ở Hình I.2. Phương thức tổ chức quản lý chất thải rắn ở Nhật Bản được thể hiện ở Hình I.3
QUẬN, HUYỆN
TRỰC TIẾP THI
HÀNH.
-Vạch kế hoạch xử
lý phế thải chung.
-Xử lý toàn bộ phế thải.
THÀNH
PHỐ
- Đặt
trụ sở
bảo hiểm
tiếp nhận
các thiết bị xử lý
phế thải chung.
-Mệnh lệnh
bổ sung.
NHÀ NƯỚC
-Xây dựng
cơ sở xử
lý phế thải
-Xây dựng tiêu chuẩn xử lý.
-Xây dựng cơ sở uỷ thác.
-Phát triển kỹ thuật
CƠ SỞ THẢI RÁC
-Hợp tác với quận,
huyện về
biện pháp
loại thải thích hợp.
Chỉ
đạo
giám
sát.
Chỉ đạo
Cho
phép
Người được uỷ
thác
Người xử
lý phế
thải
Uỷ
thác
Bổ sung, giúp đỡ kinh phí cần thiết
cho khâu xử lý rác
Hình..1.2:.Tổ chức quản lý chất thải rắn ở Nhật Bản
PHÂN LOẠI BIỆN PHÁP TIÊU HUỶ
Chôn lấp
san nền
Đá, cát, đồ
sành sứ,
gạch vụn
Hình1.3: Phân loại và xử lý chất thải rắn ở Nhật.
Chất không
cháy được
Thu hồi chất
tái chế
Compost
Giảm thể tích
Giảm thể tích tíchtích tích
Ủ nhanh phân
compost
Rác chợ, cỏ,
gỗ mục...
Chôn
lấp
Chất tái
chế
Chôn
lấp
Nghiền
Nhựa, cao su,
da
Cắt, ép
Đốt
Giấy, rác hữu cơ, sợi, cây cỏ
Chất
cháy
được
XỬ LÝ
Phân bón
chất cải tạo
đất trồng
Lượng xử
lý theo kế
hoạch
Kim loại,
thuỷ tinh
I.3.Tình hình nghiên cứu về chất thải rắn và chất thải rắn nguy hại ở nước ta: Theo tài liệu của Cục môi trường thuộc Bộ Khoa học Công nghệ và Môi trường năm 1999 trên phạm vi toàn quốc, lượng chất thải rắn sản sinh hàng ngày ước tính khoảng trên 19.039 tấn, trong đó bao gồm:
Chất thải rắn công nghiệp: 10.162 tấn.
Chất thải bệnh viện: 212 tấn.
Chất thải sinh hoạt: 8.665 tấn.
Ước tính trong vòng 20 năm tới, tổng lượng chất thải rắn có thể đạt tới 130 triệu tấn gồm:
Chất thải công nghiệp : 60 triệu tấn
Chất thải bệnh viện : 6 triệu tấn
Chất thải sinh hoạt : 64 triệu tấn
Điều này biểu thị quá trình phát triển và độ thị hoá ở Việt Nam đã có tác động tới qúa trình phát sinh chất thải rắn.
Với tỷ lệ thu gom hiện nay là 50% thì chúng ta có thể hình dung được những năm qua lượng chất thải, trong đó có cả chất thải nguy hại còn tồn đọng có khoảng 50% môi trường. Thành phần chất thải rắn đô thị gồm chủ yếu các loại sau đây:
Chất hữu cơ : 40 – 60%
Vật liệu xây dựng, thuỷ tinh sành sứ: 25 – 35%.
Giấy, bìa, gỗ: 10 –14%
Kim loại: 1 – 2%.
Các chất khác : 3 – 4%.
+ Đa số các tỉnh, thành phố chưa có qui hoạch bãi chôn lấp chất thải đạt tiêu chuẩn vệ sing môi trường và đúng quy cách. Chưa có các thiết bị chuyên dụng để xử lý các chất thải nguy hại.
+ Các chất thải không được phân loại, hiện nay vẫn đang ở trong tình trạng để lẫn lộn giữa chất thải sinh hoạt với chất thải nguy hại.
+ Hệ thống văn bản pháp quy về quản lý chất thải và sự quan tâm của các cấp, các ngành còn thiếu hoặc chưa đồng bộ nhằm tạo nên sức mạnh tổng hợp trong vịêc quản lý chất thải, đặc biệt là chất thải rắn nguy hại.
Trong những năm qua cũng đã có nhiều công trình nghiên cứu đề cập đến vấn đề chát thải nói chung và chất thải rắn nguy hại nói riêng.
Đối với các tỉnh thành, đặc biệt là đối với các thành phố lớn như Hà Nội, thành phố Hồ Chí Minh, Đà Nẵng và các tỉnh có khu công nghiệp như Đồng Nai, Quảng Ninh, Bà Rịa – Vũng Tàu .. cũng đã tiến hành các chương trình nghiên cứu và đánh giá tác động môi trường, nghiên cứu và đánh giá sự ô nhiễm môi trường do các loại chất thải dặc biệt là các loại chất thải rắn nguy hại gây ra.
Trong lãnh vực y tế cũng đã nghiên cứu và đề xuất được Quy chế quản lý chất thải y tế.
Trong lĩnh vực nông nghiệp, nhiều công trình nghiên cứu về việc sử dụng các loại hoá chất và thuốc bảo vệ thực vật dùng trong nông nghiệp và ảnh hưởng của các loại phế thải, bao bì đối với môi trường và đối với sức khoẻ của công đồng cũng đã được tiến hành. Bộ Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn cũng đã đề ra nhiều quy chế về sản xuất, đóng gói, lưu thông, phân phối, kinh doanh sử dụng các thuốc bảo vệ và các hoá chất dùng trong nông nghiệp cũng như Quy chế về sự tiêu huỷ các loại phế thải nhằm tránh nhiễm bẩn môi trường và không ảnh hưởng đối với sức khoẻ của con người.
CHƯƠNG II. HIỆN TRẠNG QUẢN LÝ CHẤT THẢI CÔNG NGHIỆP Ở HÀ NỘI VÀ DỰ BÁO TRONG TƯƠNG LAI.
II.1.Tình hình phát triển công nghiệp ở thủ đô Hà Nội.
2.1.1.Đặc điểm công nghiệp ở Hà Nội:
Hà Nội là địa bàn tập trung nhiều ngành công nghiệp lớn. Tổng sản lượng công nghiệp Hà Nội chiếm 9 – 10% tổng sản lượng công nghiệp của cả nước. Hiện nay, nhà nước có 9 khu công nghiệp cũ đã hoạt động, ngoài các khu công nghiệp đã có, theo phê duyệt của chính phủ đã có 5 khu công nghiệp mới là: Khu công nghiệp Sài Đồng B, khu công nghiệp Nội Bài, khu công nghiệp Hà Nội - Đài Tư, khu công nghiệp Thăng Long với tổng diện tích 765 ha. Để đáp ứng nhu cầu di dời các cơ sở sản xuất gây ô nhiễm môi trường nghiêm trọng ra khỏi thành phố và quy hoạch các cơ sở sản xuất nhỏ, UBND thành phố Hà Nội đã cấp giấy phép đầu tư xây dựng 2 khu công nghiệp là Vĩnh Tuy - Thanh Trì và Phú Thuỵ – Gia Lâm. Dự kiến Hà Nội sẽ còn đầu tư 2 khu công nghiệp quy mô nhỏ là Từ Liêm và Cầu Giấy.
Hà Nội có khoảng 300 cơ sở sản xuất công nghiệp của nhà nước (167 cơ sở do Trung Ương quản lý và 151 cơ sở do Hà Nội quản lý) và 14008 cơ sở sản xuất công nghiệp ngoài quốc doanh quy mô nhỏ và vừa.
Cơ cấu công nghiệp Hà Nội tương đối đa dạng, có đủ các ngành công nghiệp quan trọng. Hầu hết các cơ sở công nghiệp cũ được xây dựng từ những 50 – 60, nên công nghiệp lạc hậu, chắp vá, đều không đảm bảo vệ sinh môi trường và an toàn lao động trừ một số nhà máy mới xây dựng có thiết bị tương đối hiện đại thuộc các ngành thực phẩm, lắp ráp diện tử.
Một đặc điểm quan trọng về cơ cấu ngành công nghiệp Hà Nội là: các tổ hợp san xuất ngoài quốc doanh rất phát triển, các cơ sở sản xuất này đều nằm trong khu đông dân cư. Cơ cấu công nghiệp Hà Nội chủ yếu tập trung vào các ngành sau:
Nhóm ngành cơ khí: bao gồm cơ khí chế tạo máy, lắp ráp ô tô, xe máy, kỹ thuật điện và sản xuất sản phẩm kim loại.
Nhóm ngành công nghiệp và điện tử: ngành công nghiệp ngày càng gia tăng, ảnh hưởng rất mạnh đến hiện đại hoá toàn ngành công nghiệp Hà Nội.
Nhóm ngành hoá chất, sơn: là nhóm ngành gây ô nhiễm môi trường lớn nhất đồng thời cũng là ngành sản xuất đa dạng. Các cơ sở chính là sơn, xà phòng, cao su, hoá học… ngoài ra còn có nhiều cơ sở sản xuất đan xen nhau.
Nhóm ngành công nghiệp giấy và bột giấy: bao gồm các cơ sở chế biến và tái chế giấy trong đó kể cả các cơ sở sản xuất giấy vệ sinh và giấy dó.
Nhóm ngành dệt, da, nhuộm: trong tổng số sản phẩm làm ra có hơn 80% xuất ra khỏi địa bàn Hà Nội.
Nhóm ngành chế biến lương thực và thực phẩm đã dang và sẽ giữ vị trí quan trọng. Hiện nay, các mặt hàng đồ uống, bánh kẹo thực phẩm ăn liền đang chiếm lĩnh thị trường.
Các ngành công nghiệp khác bao gồm:
Sản xuất vật liệu xây dựng.
Công nghiệp sản xuất sản phẩm hoá mỹ phẩm.
Công nghiệp sành sứ, thuỷ tinh.
Công nghiệp chế biến gỗ.
2.1.2.Tình hình phát triển công nghiệp ở thủ đô Hà Nội:
II.2. Hiện trạng hoạt động và phát sinh chất thải của một số ngành công nghiệp ở Hà Nội.
2.2.1. Khối lượng chất thải công nghiệp phát sinh hiện nay:
Theo kết quả điều tra đánh giá của Công ty Môi trường Đô thị và Trung tâm kỹ thuật môi trường Đô thị và công nghiệp - Đại học Xây dựng Hà Nội (năm 1998) cho thấy, khối lượng chất thải công nghiệp phát sinh hiện tại của Hà Nội vào khoảng 51.170 tấn/ năm.
Như vậy, theo dự đoán của URENCO sẽ có khoảng 70% tổng lượng chất thải công nghiệp nằm trong diện kiểm soát đặc biệt được thu gom.
Bảng II.1: Số liệu lượng chất thải công nghiệp trên địa bàn Tp Hà Nội trong năm 2000. (Đơn vị: tấn/năm)
TT
Ngành công ngiệp
Số nhà máy được điều tra
Tổng lượng chất thải (tấn/năm )
Chất thải độc hại (tấn/năm )
1
Cơ khí
36
12.788
6.701
2
Hóa chất
32
13.228
8.466
3
Dệt và nhuộm
31
10.023
4.470
4
Điện và điện tử
9
2.400
1.956
5
Chế biến thực phẩm
29
10.763
2.917
6
Thuốc lá
1
55
29
7
Gỗ và chế tạo gỗ
4
2.150
590
8
Dược phẩm
5
37
34
9
Kính
3
7.000
280
10
In và làm phim
5
150
63
11
Thuộc da
7
2.373
820
12
Xà phòng, các chất tẩy rửa
2
1.800
620
Tổng cộng
168
62.767
26.946
Nguồn: Tài liệu tham luận hội nghị quản lý chất thải nguy hại các tỉnh phía Bắc
Bảng II.2: Ước tính lượng rác thải công nghiệp đặc biệt được kiểm soát trong
tương lai.(Đơn vị : tấn/năm).
TT
Ngành Công nghiệp
Năm 1997
Năm 2000
Năm 2005
Năm 2010
Tỷ lệ %
(CTNH/CT)
1
Cơ khí luyện kim
8.632
(4.523)
12.788
(6.701)
47.407
(24.841)
175.735
(92.085)
52,4 %
2
Điện, điện tử
1.620
(1.320)
2.400
(1.956)
8.897
(7.251)
32.978
(26.877)
81,5%
3
Hoá chất
8.929
(5.715)
13.228
(8.466)
49.085
(31.414)
181.850
(116.384)
64,0%
4
Lương thực, thực phẩm
7.264
(1.969)
10.763
(2.917)
39.902
(10.813)
147.912
(40.084)
27,1%
5
Dệt, da, nhuộm
6.765
(3.017)
10.023
(4.470)
37.156
(16.572)
137.740
(61.432)
44,6%
6
Các ngành khác
17.810
(2.974)
26.383
(4.406)
97.818
(16.336)
362.626
(60.559)
16,7%
Tổng lượng chất thải CN
51.020
75.588
280.221
1.038.841
Tổng lượng chất thải Nguy hại
(19.518)
(28.916)
(107.227)
(397.420)
Nguồn: Báo cáo tóm tắt công tác quản lý chất thải rắn đô thị Thành phố Hà Nội.
Bảng II.3: Lượng chất thải theo các ngành công nghiệp ở Hà Nội.
Ngành công nghiệp
Số nhà máy được điều tra
Tổng lượng chất thải (tấn/năm)
Chất thải độc hại (tấn/năm)
Tỷ lệ %
Cơ khí
36
8.632
4.524
52,4
Hoá chất
32
8.929
5.716
64,0
Dệt và nhuộm
31
6.915
3.021
43,7
Điện và điện tử
9
1.620
1.320
81,5
Chế biến thực phẩm
29
7.264
1.969
27,1
Thuốc lá
1
55
29
52,7
Gỗ và chế tạo gỗ
4
2.150
590
27,4
Dược phẩm
5
37
34
91,9
Kính
3
7.000
280
4,0
In và làm phim
5
150
63
42,0
Thuộc da
7
2.373
820
34,6
Xà phòng và các chất tẩy rửa
2
1.800
620
34,4
Tổng cộng
168
51.170
19.570
38,2
Nguồn: Đánh giá hiện trạng quản lý chất thải CN Hà Nội- 1998
2.2.2.Thành phần các loại chất thải công nghiệp chủ yếu
Thành phần các loại rác thải công nghiệp chủ yếu được nêu qua các bảng dưới đây:
Bảng II.4a: Thành phần chất thải công nghiệp Hà Nội.(Đơn vị: tấn/năm)
TT
Loại chất thải
Đặc tính
CN
cơ khí
CN
hoá chất
Dệt nhuộm
Điện, điện tử
Chế biến tphẩm
Tổng
1
Chất thải có PCB
Độc hại
0,0
0,0
0,0
100,4
0,0
100,4
2
Bã thải có kim loại nặng
2511,9
348,2
744,2
296,5
0,0
3900,8
3
Các dung môi chứa halogen
Độc hại
0,0
0,0
865,9
0,0
0,0
865,9
4
Các dung môi không chứa halogen
Độc hại
0,0
1571,5
0,0
0,0
0,0
1571,5
5
Chất thải từ thuốc BVTV
Độc hại
0,0
1151,8
0,0
0,0
0,0
1151,8
6
Bã thải có hợp chất hữu cơ
Độc hại
0,0
1812,6
0,0
0,0
0,0
1812,6
7
Phẩm màu và hương liệu
Độc hại
0,0
0,0
0,0
0,0
14,5
14,5
8
Sơn và keo dính
Độc hại
0,0
696,5
0,0
0,0
0,0
696,5
9
Nhựa
Độc hại
0,0
0,0
0,0
751,7
0,0
751,7
10
Các dung môi và Ag
Độc hại
0,0
0,0
0,0
14,6
0,0
14,6
Tổng
2511,9
5580,6
1610,1
1163,2
14,5
10880,3
11
Axit và kiềm
Ăn mòn
923,6
0,0
0,0
0,0
0,0
923,6
12
Các chất tẩy rửa
Ăn mòn
0,0
0,0
0,0
0,0
7,3
7,3
Tổng
0,0
0,0
0,0
0,0
7,3
930,9
13
Chất thải hữu cơ
Sinh học
0,0
0,0
0,0
0,0
1503,6
14
Rác thải hữu cơ có khả năng thối rữa
Sinh học
0,0
0,0
1332.7
0,0
0,0
1332.7
Tổng
0,0
0,0
1332.7
0,0
1503,6
2836,4
15
Vải, đồ dệt
Cháy
362,5
0,0
0,0
0,0
0,0
362,5
16
Lông
Cháy
0,0
0,0
0,0
0,0
94,4
94,4
17
Dầu và dầu mỡ
Cháy
0,0
0,0
0,0
0,0
261,5
261,5
18
Rác thải chứa dầu
Cháy
725,1
0,0
0,0
0,0
0,0
725,1
19
Dầu thải
Cháy
0,0
133,9
74,4
149,0
87,2
444,6
Tổng
1087,6
133,9
74,4
149,0
87,2
1888,1
Tổng lượng rác thải độc hại
4523,2
5714,6
3012,7
1312,2
1968,5
16535,7
20
Bụi và cát
0,0
0,0
0,0
0,0
2535,1
2535,1
21
Cao su
0,0
0,0
0,0
8,1
0,0
8,1
22
Tro
1812,7
0,0
2333,9
94,0
1670,7
5911,3
23
Các chất thải khác
2296,1
3098,4
1413,9
205,7
1089,6
8103,7
Tổng
4108,8
3098,4
3747,8
3078
5295,5
16558,3
Tổng
8632,0
8812,9
6765,0
1620,0
7264,0
33093,9
Nguồn:Đánh giá hiện trạng quản lý chất thải công nghiệp Tp Hà Nội- CEETIA thực hiện.
Bảng II.4b: Thành phần chất thải công nghiệp Hà Nội. (Đơn vị: tấn/năm)
TT
Loại chất thải
Đặc tính phân loại theo URENCO
CN
Cơ khí
CN
hoá chất
Dệt nhuộm
Điện, điện tử
Chế biến tphẩm
Tổng
1
Chất thải có PCB
Độc hại
0,0
0,0
0,0
0,3
0,0
0,3
2
Bã thải có kim loại nặng
Độc hại
6,9
1,0
2,0
0,8
0,0
10,7
3
Các dung môi chứa halogen
Độc hại
0,0
0,0
2,4
0,0
0,0
2,4
4
Các dung môi không chứa halogen
Độc hại
0,0
4,3
0,0
0,0
0,0
4,3
5
Chất thải từ thuốc BVTV
Độc hại
0,0
3,2
0,0
0,0
0,0
3,2
6
Bã thải có hợp chất hữu cơ
Độc hại
0,0
5,0
0,0
0,0
0,0
5,0
7
Phẩm màu và hương liệu
Độc hại
0,0
0,0
0,0
0,0
0,