Nắng nóng (NN) và nắng nóng gay gắt
(NNGG) là một trong những loại hình thời tiết
rất đặc trưng trong mùa hè ởhầu khắp các khu
vực trên lãnh thổViệt Nam, gây ảnh hưởng xấu
vềnhiều mặt đối với con người, cây trồng và
vật nuôi. Theo Trung tâm Dựbáo Khí tượng
Thủy văn Trung ương, chỉtiêu đểxác định NN
hay NNGG dựa vào nhiệt độcực đại (Tx) và độ
ẩm tương đối (Rh) trong ngày. Cụthể, nếu Tx ≥
35
o
C và Rh ≤55%, thì sẽxảy ra nắng nóng,
hoặc nếu Tx ≥37
o
C và rh ≤45% thì sẽxảy ra
NNGG. Tuy nhiên, chỉtiêu độ ẩm đưa ra ở đây
để đánh giá mức độkhô nóng trong khí quyển.
Do đó, trong bài viết này chúng tôi sẽchỉxác
định NN và NNGG thông qua Tx.
14 trang |
Chia sẻ: vietpd | Lượt xem: 1549 | Lượt tải: 0
Bạn đang xem nội dung tài liệu Đề tài Mức độ và xu thế biến đổi của nắng nóng ở Việt Nam giai đoạn 1961 - 2007, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Tạp chí Khoa học ĐHQGHN, Khoa học Tự nhiên và Công nghệ 26, Số 3S (2010) 370‐383
370
_______
Mức độ và xu thế biến đổi của nắng nóng ở Việt Nam
giai đoạn 1961-2007
Chu Thị Thu Hường1,*, Phạm Thị Lê Hằng2, Vũ Thanh Hằng3, Phan Văn Tân3
1Trường Đại học Tài Nguyên và Môi trường Hà Nội, 41A Đường Phú Diễn, Cầu Diễn, Hà Nội, Việt Nam
2Trung tâm Dự báo Khí tượng Thủy văn Trung ương, 4 Đặng Thái Thân, Hà Nội, Việt Nam
3Khoa Khí tượng Thủy văn và Hải dương học, Trường Đại học Khoa học Tự nhiên, ĐHQGHN,
334 Nguyễn Trãi, Hà Nội, Việt Nam
Nhận ngày 11 tháng 8 năm 2010
Tóm tắt. Số liệu nhiệt độ cực đại ngày (Tx) tại 57 trạm quan trắc trên 7 vùng khí hậu Việt Nam
được sử dụng để xác định mức độ và xu thế biến đổi của nắng nóng (NN). Kết quả chỉ ra rằng, NN
thường xuất hiện từ tháng 3 đến tháng 9 (ở các vùng từ B1 đến N1) và từ tháng 2 đến tháng 6 (ở
vùng N2 và N3). Trong khi đó, nắng nóng gay gắt (NNGG) thường bắt đầu sau và kết thúc trước
NN khoảng 1 tháng ở hầu hết các vùng khí hậu. Trên lãnh thổ Việt Nam, NN xảy ra nhiều nhất ở
vùng B4 và có xu hướng giảm dần về phía bắc và phía nam của lãnh thổ. NN (NNGG) thường có
biến động mạnh hơn ở những trạm và trong những tháng có số ngày NN (NNGG) lớn. NN có xu
thế tăng ở hầu hết các trạm trong thời kỳ 1961-2007 và tăng nhanh hơn trong thời kỳ 1991-2007 ở
các trạm thuộc vùng B2, B3 và B4 nhưng lại giảm xuống ở một số trạm thuộc vùng B1, N2 và N3.
Từ khóa: Nhiệt độ cực đại ngày, mức độ biến đổi, xu thế, NN, NNGG, Việt Nam.
1. Mở đầu∗
Nắng nóng (NN) và nắng nóng gay gắt
(NNGG) là một trong những loại hình thời tiết
rất đặc trưng trong mùa hè ở hầu khắp các khu
vực trên lãnh thổ Việt Nam, gây ảnh hưởng xấu
về nhiều mặt đối với con người, cây trồng và
vật nuôi. Theo Trung tâm Dự báo Khí tượng
Thủy văn Trung ương, chỉ tiêu để xác định NN
hay NNGG dựa vào nhiệt độ cực đại (Tx) và độ
ẩm tương đối (Rh) trong ngày. Cụ thể, nếu Tx ≥
35oC và Rh ≤ 55%, thì sẽ xảy ra nắng nóng,
hoặc nếu Tx ≥ 37oC và rh ≤ 45% thì sẽ xảy ra
NNGG. Tuy nhiên, chỉ tiêu độ ẩm đưa ra ở đây
để đánh giá mức độ khô nóng trong khí quyển.
Do đó, trong bài viết này chúng tôi sẽ chỉ xác
định NN và NNGG thông qua Tx.
∗ Tác giả liên hệ. ĐT: 0946652952.
E-mail: chuhuongkttv@yahoo.com
Do Việt Nam nằm trong khu vực nhiệt đới
gió mùa có địa hình phức tạp, đồng thời lại chịu
ảnh hưởng mạnh mẽ của áp thấp nóng phía tây
và áp cao cận nhiệt đới Tây Thái Bình Dương
(ACTBD) trong mùa hè nên NN xảy ra rộng
khắp trên toàn lãnh thổ. Có thể nhận thấy, ngay
trong những tháng đầu và giữa mùa hè năm nay
(2010), NNGG đã liên tiếp xảy ra trong một
thời gian dài. Điển hình, một đợt NNGG đã xảy
ra từ 2/7 đến 12/7/2010 trên khu vực Bắc Bộ và
Trung Bộ với nhiệt độ lớn nhất trong ngày có
thể đạt tới 400C-410C.
C.T.T. Hường và nnk. / Tạp chí Khoa học ĐHQGHN, Khoa học Tự nhiên và Công nghệ 26, Số 3S (2010) 370‐383 371
Như chúng ta đã biết, biến đổi khí hậu đã và
đang diễn ra với biểu hiện rõ nét là nhiệt độ
trung bình toàn cầu tăng lên dẫn đến sự biến đổi
của các hiện tượng cực đoan. Theo báo cáo lần
thứ 4 của Ban liên Chính phủ về Biến đổi khí
hậu (IPCC), nhiệt độ bề mặt trái đất trong thời
gian từ 1906-2005 đã tăng lên khoảng 0,74 ±
0,180C. Xu thế tăng nhiệt độ trong 50 năm gần
đây là 0,130C/thập kỷ, gấp gần hai lần xu thế
tăng nhiệt độ của 100 năm qua. Đặc biệt, ở Bắc
cực nhiệt độ đã tăng gần gấp hai lần tỷ lệ tăng
trung bình toàn cầu. Hơn nữa, trong 12 năm gần
đây (1995-2006) có 11 năm nóng nhất kể từ
năm 1850 [1]. Ngoài ra, theo tổ chức khí tượng
thế giới (WMO), bề mặt trái đất trên toàn cầu
trong tháng 1 và tháng 4 năm 2007 có thể xem
là nóng nhất kể từ năm 1880. Cụ thể, nhiệt độ
trong tháng 1 đã tăng lên 1,890C và trong tháng
4 đã tăng lên 1,370C so với nhiệt độ trung bình
của từng tháng [2]. Riêng trên lãnh thổ Việt
Nam, nhiều nghiên cứu đã chỉ ra rằng, nhiệt độ
trung bình trong 50 năm qua (1958-2008) đã
tăng lên từ 0,5 đến 0,70C và nhiệt độ trong mùa
đông có xu thế tăng nhanh hơn trong mùa hè [3-
5].
Trên thế giới, trong những năm gần đây, đã
có rất nhiều tác giả nghiên cứu về các hiện
tượng cực đoan như nắng nóng, rét đậm, rét
hại,... dựa vào nhiệt độ cực trị trên mỗi vùng.
Nghiên cứu xu thế biến đổi của nhiệt độ ngày
trong giai đoạn 1961-1998 từ 91 trạm trong 15
quốc gia cho vùng Đông nam Châu Á và nam
Thái Bình Dương, Manton M. J và ccs (2001)
đã nhận thấy, số ngày nóng và đêm ấm thì tăng
lên trong khi số ngày mát và đêm lạnh trong
năm lại giảm đi [6]. Một kết luận tương tự đã
được Vincent L. A và ccs (2005) đưa ra khi
phân tích biến đổi của nhiệt độ cực trị ngày trên
8 quốc gia vùng Nam Mỹ trong thời kỳ 1961-
2000. Các tác giả cho rằng, số đêm ấm thì tăng
lên, còn số đêm lạnh lại giảm đi ở rất nhiều
trạm, đặc biệt với những trạm nằm ở bờ biển
phía tây và đông của Nam Mỹ [7]. Phân tích số
liệu nhiệt độ trung bình và cực trị trung bình
trong ngày, Toreti A và F. Desiato (2008) đã sử
dụng số liệu từ 49 trạm quan trắc ở Italia trong
giai đoạn 1961-2004. Kết quả cho thấy, xu thế
âm xảy ra trong thời kỳ từ 1961-1981; ngược
lại, xu thế dương xảy ra rõ rệt trong thời kỳ
1981-2004, còn biên độ nhiệt độ trung bình
ngày thì tăng lên trong toàn bộ thời kỳ [8]. Để
phân tích những biến đổi theo không gian và
thời gian của nhiệt độ trung bình và cực trị
ngày, Bulygina O. N và ccs (2007) đã sử dụng
số liệu nhiệt độ ngày từ trên 530 trạm ở Nga
trong thời gian từ năm 1951-2005. Nghiên cứu
cho thấy, tổng số ngày trong từng mùa có nhiệt
độ cực đại cao hơn phân vị thứ 95 đã tăng lên,
còn số ngày có nhiệt độ cực tiểu nhỏ hơn phân
vị thứ 5 đã giảm trên hầu hết các vùng của Nga.
Số ngày có nhiệt độ cao dị thường cũng có xu
thế giảm. Nhưng ở một số vùng riêng biệt, số
ngày có biên độ dao động nhiệt độ ngày lớn lại
có xu thế tăng lên [9].
Cho đến nay, ở Việt Nam cũng đã có nhiều
nghiên cứu về NN. Dựa trên số liệu thống kê từ
năm 1983-2000, Trần Thế Kiêm (2000) đã đưa
ra một số nhận xét về đặc điểm phân bố NN
theo không gian, thời gian và các hình thế
synop chính gây ra thời tiết NN ở Việt Nam
[10]. Phân tích số ngày NN trong từng thời kỳ
trên lãnh thổ Việt Nam, Nguyễn Đức Ngữ
(2009) cho rằng, số ngày NN trong thập kỷ
1991- 2000 nhiều hơn so với các thập kỷ trước,
đặc biệt ở Trung Bộ và Nam Bộ [3]. Phân tích
các trung tâm khí áp ảnh hưởng đến Việt Nam
để giải thích sự tăng lên của nhiệt độ trung bình
trên một số trạm đặc trưng trong thời kỳ 1961-
2000, Nguyễn Viết Lành (2007) cho rằng, nhiệt
độ trung bình trong thời kỳ này đã tăng lên từ
0,4-0,60C, nhưng xu thế tăng rõ rệt nhất xảy ra
trong thập kỷ cuối và trong mùa đông, đặc biệt
là trong tháng 1, mà nguyên nhân là do sự mạnh
lên của ACTBD trong thời kỳ này [11]. Ngoài
C.T.T. Hường và nnk. / Tạp chí Khoa học ĐHQGHN, Khoa học Tự nhiên và Công nghệ 26, Số 3S (2010) 370‐383 372
ra, phân tích sự biến đổi nhiệt độ cực trị ở Việt
Nam trong giai đoạn 1961-2007, Hồ Thị Minh
Hà và Phan Văn Tân (2009) cho rằng, nhiệt độ
cực đại có xu hướng giảm hoặc tăng chậm ở
những khu vực có nhiệt độ cực đại cao và tăng ở
những khu vực có nhiệt độ cực đại thấp hơn
[12]. Như vậy, những nghiên cứu về nắng nóng
trên lãnh thổ Việt Nam tuy không ít, song mức
độ và xu thế biến đổi của NN lại chưa được
nghiên cứu một cách hệ thống. Trong khi đó, sự
biến đổi của nhiệt độ trung bình toàn cầu cũng
như nhiệt độ cực trị có thể sẽ làm biến đổi các
hiện tượng thời tiết và khí hậu cực đoan trong đó
có NN và NNGG. Bởi vậy, Đặc điểm phân bố
theo không gian và thời gian cũng như mức độ
và xu thế biến đổi của NN và NNGG sẽ được
chúng tôi đưa ra trong bài viết này.
2. Số liệu và phương pháp
2.1. Số liệu
Để nghiên cứu sự biến động theo không
gian, thời gian cũng như mức độ và xu thế biến
đổi của NN, chúng tôi sử dụng số liệu ngày của
yếu tố nhiệt độ cực đại (Tx) từ 57 trạm khí
tượng đặc trưng cho 7 vùng khí hậu trên lãnh
thổ Việt Nam trong giai đoạn từ 1961-2007. Cụ
thể:
- Vùng Tây Bắc (B1): Sơn La, Điện Biên,
Lai Châu, Mộc Châu, Yên Châu
- Vùng Đông Bắc (B2): Sa Pa, Hà Giang,
Bắc Quang, Yên Bái, Lạng Sơn, Bãi Cháy, Thái
Nguyên, Cô Tô, Tuyên Quang
- Vùng Đồng bằng Bắc Bộ (B3): Hà Nội,
Phù Liễn, Nam Định, Ninh Bình, Bạch Long
Vĩ, Hòa Bình, Thái Bình
- Vùng Bắc Trung Bộ (B4): Thanh Hóa,
Hồi Xuân, Vinh, Tương Dương, Hà Tĩnh, Kỳ
Anh, Đồng Hới, Tuyên Hóa, Đông Hà, A Lưới,
Huế, Nam Đông, Hương Khê
- Vùng Nam Trung Bộ (N1): Đà Nẵng, Trà
My, Quảng Ngãi, Batơ, Quy Nhơn, Tuy Hòa,
Nha Trang, Phan Thiết, Phú Quý
- Vùng Tây Nguyên (N2): Bảo Lộc, Buôn
Ma Thuột, Đà Lạt, Kon Tum, Playcu, Ayunpa,
Đăknông
- Vùng Đồng bằng Nam Bộ (N3): Cà Mau,
Cần Thơ, Rạch Giá, Vũng Tàu, Côn Đảo,
Trường Sa, Phú Quốc.
2.2. Phương pháp
Đặc điểm phân bố không gian, biến đổi theo
thời gian cũng như xu thế biến đổi của NN
được xác định dựa trên các đặc trưng thống kê
cơ bản của hiện tượng trên từng vùng khí hậu
như:
- Chuỗi số ngày NN, NNGG theo từng
tháng và năm của các trạm, giá trị trung bình
nhiều năm.
- Độ lệch chuẩn của số ngày NN và NNGG
theo tháng và năm tại các trạm.
- Các phương trình biểu diễn xu thế biến đổi
tuyến tính theo thời gian của số ngày xuất hiện
NN (NNGG) cho từng trạm, Y= A0 + A1.t,
trong đó Y là số ngày xuất hiện NN, A0 và A1 là
các hệ số hồi quy, t là thời gian (năm). Các
phương trình này được xây dựng dựa trên chuỗi
số liệu quan trắc 47 năm, từ năm 1961 đến
2007. Hệ số A1 dương hay âm phản ánh xu thế
tăng hay giảm theo thời gian của số ngày NN.
Trị số tuyệt đối của A1 biểu thị mức độ tăng
(giảm); trị số này càng lớn mức độ tăng (giảm)
càng lớn.
- Đường và phương trình biểu diễn xu thế
biến đổi của NN/NNGG theo thời gian cũng
được xây dựng trên toàn chuỗi số liệu 1961-
2007 và trong từng thời kỳ 1961-1990 (được
xem như thời kỳ chuẩn khí hậu) và 1991-2007
là thời kỳ chịu ảnh hưởng rõ nét của biến đổi
khí hậu.
C.T.T. Hường và nnk. / Tạp chí Khoa học ĐHQGHN, Khoa học Tự nhiên và Công nghệ 26, Số 3S (2010) 370‐383 373
3. Kết quả và thảo luận
3.1. Phân bố số ngày NN và NNGG theo không
gian và thời gian
Phân tích số ngày NN và NNGG trung bình
năm trên toàn chuỗi số liệu quan trắc từ 1961-
2007 của một số trạm đại diện cho các vùng khí
hậu (hình 1) cho thấy, NN cũng như NNGG ở
các vùng khí hậu phía Bắc có xu thế tăng dần từ
Bắc vào Nam, còn ở các vùng khí hậu phía
Nam lại có xu hướng ngược lại là tăng dần từ
Nam ra Bắc. Như vậy, Trung Bộ, đặc biệt là
vùng khí hậu Bắc Trung Bộ (B4) là tâm điểm
của NN. Các trạm trong vùng này có số ngày
NN khá cao, dao động trong khoảng 40-60
ngày, nhiều nhất lên tới 84 ngày (trạm Nam
Đông) và ít nhất cũng trên 22 ngày (trạm Thanh
Hóa). Số ngày xuất hiện NNGG bằng khoảng
1/4 số ngày NN. Đối với vùng khí hậu Nam
Trung Bộ (N1), số ngày NN và NNGG cũng
khá lớn, tương đương với mức trung bình của
vùng B4 (ngoại trừ hai trạm gần biển là Nha
Trang và Phan Thiết). Ở các vùng khí hậu còn
lại, số ngày NN và NNGG ít hơn rất nhiều (trừ
trạm Yên Châu (B1) và trạm Ayunpa (N2)), đặc
biệt, trên vùng khí hậu Nam Bộ, số ngày NN
dao động trong khoảng 10 ngày, còn NNGG thì
chỉ xảy ra xấp xỉ 1 ngày.
Số ngày nắng nóng trung bình năm
0
10
20
30
40
50
60
70
80
90
L
A
IC
H
A
U
D
IE
N
B
IE
N
Y
E
N
C
H
A
U
H
A
G
IA
N
G
L
A
N
G
SO
N
TU
Y
E
N
Q
U
A
N
G
Y
E
N
B
A
I
TH
A
IN
G
U
Y
E
N
L
A
N
G
H
O
A
B
IN
H
PH
U
L
IE
N
N
A
M
D
IN
H
TH
A
N
H
H
O
A
V
IN
H
TU
O
N
G
D
U
O
N
G
H
A
TI
N
H
D
O
N
G
H
O
I
D
O
N
G
H
A
H
U
E
N
A
M
D
O
N
G
D
A
N
A
N
G
Q
U
A
N
G
N
G
A
I
Q
U
Y
N
H
O
N
N
H
A
TR
A
N
G
PH
A
N
TH
IE
T
K
O
N
TU
M
A
Y
U
N
PA
B
U
O
N
M
A
TH
U
O
T
V
U
N
G
TA
U
C
A
N
TH
O
C
A
M
A
U
Trạm
Số
n
gà
y
N
N
G
G
Số ngày nắng nóng gay gắt trung bình năm
0
5
10
15
20
25
30
35
L
A
IC
H
A
U
D
IE
N
B
IE
N
Y
E
N
C
H
A
U
H
A
G
IA
N
G
L
A
N
G
SO
N
TU
Y
E
N
Q
U
A
N
G
Y
E
N
B
A
I
TH
A
IN
G
U
Y
E
N
L
A
N
G
H
O
A
B
IN
H
P
H
U
L
IE
N
N
A
M
D
IN
H
TH
A
N
H
H
O
A
V
IN
H
TU
O
N
G
D
U
O
N
G
H
A
TI
N
H
D
O
N
G
H
O
I
D
O
N
G
H
A
H
U
E
N
A
M
D
O
N
G
D
A
N
A
N
G
Q
U
A
N
G
N
G
A
I
Q
U
Y
N
H
O
N
N
H
A
TR
A
N
G
PH
A
N
TH
IE
T
K
O
N
TU
M
A
Y
U
N
PA
B
U
O
N
M
A
TH
U
O
T
V
U
N
G
TA
U
C
A
N
TH
O
C
A
M
A
U
Trạm
Số
n
gà
y
N
N
G
G
Hình 1. Phân bố số ngày NN, NNGG trung bình năm tại một số trạm trên các vùng khí hậu.
Hình 2 và 3 biểu diễn số ngày NN và
NNGG trung bình tháng của các trạm đặc trưng
trên các vùng khí hậu. Từ đó ta thấy, trên các
vùng từ B1 đến N1, NN thường xuất hiện vào
thời gian từ tháng 3 đến tháng 9. Riêng vùng
khí hậu B1, tháng 4 và tháng 5 là hai tháng có
NN xuất hiện nhiều nhất, còn trong các vùng
B2, B3, B4 và N1 thì NN xảy ra chủ yếu trong
C.T.T. Hường và nnk. / Tạp chí Khoa học ĐHQGHN, Khoa học Tự nhiên và Công nghệ 26, Số 3S (2010) 370‐383 374
các tháng mùa hè, nhưng thường có cường độ
mạnh nhất trong tháng 6 và 7 (riêng Quy Nhơn
có số ngày NN lớn nhất vào tháng 8). Tuy
NNGG thường bắt đầu sau và kết thúc trước
NN khoảng 1 tháng, song thời kỳ NNGG mạnh
nhất lại xuất hiện sớm hơn NN khoảng 1 tháng
ở hầu hết các trạm, trừ 2 trạm Vinh và Huế có
số ngày NN và NNGG đều đạt cực đại trong
tháng 7.
Do ảnh hưởng của địa hình kết hợp với tác
động của gió phơn khô nóng, nên số ngày NN
và NNGG trên các trạm vùng Tây Bắc có sự
khác biệt rõ rệt. Như ở trạm Lai Châu và trạm
Yên Châu có số ngày NN và NNGG lớn hơn rất
nhiều so với các trạm trong vùng.
Số ngày nắng nóng trung bình tháng vùng Tây Bắc
0
2
4
6
8
10
12
II III IV V VI VII VIII IX XTháng
Số
n
gà
y
nắ
ng
n
ón
g
LAICHAU
DIENBIEN
YENCHAU
Số ngày nắng nóng gay gắt trung bình tháng vùng Tây Bắc
0
1
2
3
4
II III IV V VI VII VIII IXTháng
Số
n
gà
y
N
N
G
G LAICHAU
DIENBIEN
YENCHAU
Số ngày nắng nóng trung bình vùng Đông Bắc
0
1
2
3
4
5
6
7
III IV V VI VII VIII IXTháng
Số
n
gà
y
nắ
ng
n
ón
g
HAGIANG
LANGSON
TUYENQUANG
YENBAI
THAINGUYEN
Số ngày nắng nóng gay gắt trung bình tháng vùng Đông Bắc
0
0.2
0.4
0.6
0.8
1
1.2
IV V VI VII VIII IXTháng
Số
n
gà
y
N
N
G
G
HAGIANG
LANGSON
TUYENQUANG
YENBAI
THAINGUYEN
Số ngày nắng nóng trung bình tháng vùng Đồng bằng Bắc Bộ
0
2
4
6
8
10
12
III IV V VI VII VIII IXTháng
Số
n
gà
y
nắ
ng
n
ón
g LANG
HOABINH
PHULIEN
NAMDINH
Số ngày nắng nóng gay gắt trung bình tháng vùng Đồng bằng Bắc Bộ
0
0.5
1
1.5
2
2.5
3
III IV V VI VII VIIITháng
Số
n
gà
y
N
N
G
G
.
LANG
HOABINH
PHULIEN
NAMDINH
Số ngày nắng nóng trung bình tháng vùng Bắc Trung Bộ
0
4
8
12
16
20
II III IV V VI VII VIII IX XTháng
Số
n
gà
y
nắ
ng
n
ón
g
THANHHOA
VINH
TUONGDUONG
HATINH
DONGHOI
HUE
NAMDONG
Số ngày nắng nóng gay gắt trung bình tháng vùng Bắc Trung Bộ
0
1
2
3
4
5
6
7
8
II III IV V VI VII VIII IX XTháng
Số
n
gà
y
N
N
G
G
THANHHOA
VINH
TUONGDUONG
HATINH
DONGHOI
HUE
NAMDONG
Hình 2. Số ngày NN và NNGG trung bình tháng tại một số trạm điển hình trên các vùng phía bắc.
C.T.T. Hường và nnk. / Tạp chí Khoa học ĐHQGHN, Khoa học Tự nhiên và Công nghệ 26, Số 3S (2010) 370‐383 375
Như đã nói ở trên, số ngày NN/NNGG có
xu thế tăng dần từ bắc vào nam và đạt cực đại ở
vùng Bắc Trung Bộ, với số ngày NN trung bình
trong tháng 6 ở trạm Nam Đông lên tới 20,4
ngày. Ở các trạm khác trong vùng cũng có số
ngày NN lên tới trên 10 ngày trong tháng 6 và
tháng 7. Tuy nhiên, số ngày NNGG lại xảy ra
nhiều hơn trong tháng 5 ở trạm Tương Dương
(7,4 ngày) và tháng 4 ở trạm Nam Đông (6,1
ngày).
Đối với vùng khí hậu N2 và N3, NN thường
xuất hiện từ tháng 2 đến tháng 6 và nhiều nhất
từ tháng 3 đến tháng 5. Đây là thời kỳ mùa khô
đồng thời cũng là khoảng thời gian mặt trời đi
qua thiên đỉnh lần thứ nhất trong năm ở những
vùng này.
Cũng tương tự như vùng Tây Bắc, phân bố
số ngày NN và NNGG trên vùng N2 và N3 là
cả NN và NNGG đều đạt cực đại vào tháng 4,
đặc biệt, trong tháng này, số ngày NN trung
bình tại trạm Ayunpa lên tới 21 ngày, còn
NNGG cũng lên tới 8,9 ngày.
Số ngày nắng nóng trung bình tháng vùng Nam Trung Bộ
0
2
4
6
8
10
12
14
16
III IV V VI VII VIII IXTháng
Số
n
gà
y
nắ
ng
n
ón
g DANANG
QUANGNGAI
QUYNHON
NHATRANG
PHANTHIET
Số ngày nắng nóng gay gắt trung bình tháng vùng Nam Trung Bộ
0
0.5
1
1.5
2
2.5
3
3.5
4
III IV V VI VII VIII IXTháng
Số
n
gà
y
N
N
G
G
. DANANG
QUANGNGAI
QUYNHON
NHATRANG
PHANTHIET
Số ngày nắng nóng trung bình tháng vùng Tây Nguyên
0
4
8
12
16
20
I II III IV V VI VII VIII IXTháng
Số
n
gà
y
nắ
ng
n
ón
g KONTUM
AYUNPA
BUONMATHUOT
Số ngày nắng nóng gay gắt trung bình tháng vùng Tây Nguyên
0
2
4
6
8
10
II III IV V VITháng
Số
n
gà
y
N
N
G
G
. KONTUM
AYUNPA
BUONMATHUOT
Số ngày nắng nóng trung bình tháng vùng Nam Bộ
0
2
4
6
8
10
12
14
I II III IV V VI VII VIIITháng
Số
n
gà
y
nắ
ng
n
ón
g
VUNGTAU
CANTHO
CAMAU
Số ngày nắng nóng gay gắt trung bình tháng vùng Nam Bộ
0
0.1
0.2
0.3
0.4
0.5
IV V VI VIITháng
Số
n
gà
y
N
N
G
G VUNGTAU
CANTHO
CAMAU
Hình 3. Số ngày NN và NNGG trung bình tháng tại một số trạm điển hình trên các vùng phía nam.
C.T.T. Hường và nnk. / Tạp chí Khoa học ĐHQGHN, Khoa học Tự nhiên và Công nghệ 26, Số 3S (2010) 370‐383 376
3.2. Sự biến động của hiện tượng NN và NNGG
Để xem xét mức độ biến động của số ngày
NN và NNGG trên các vùng khí hậu Việt Nam,
đại lượng độ lệch chuẩn trung bình trong năm
hình 4 được sử dụng để phân tích. Qua đó, nhận
thấy rằng, tương tự như phân bố theo không
gian của NN, mức độ dao động của số ngày NN
cũng như NNGG xảy ra mạnh nhất ở khu vực
Bắc và Nam Trung Bộ và giảm dần về phía bắc
và nam của lãnh thổ.
Có thể thấy, trên các vùng khí hậu, NN và
NNGG có biến động khá lớn, đặc biệt, tại trạm
Tương Dương và Đông Hà (B4), NN/NNGG
dao động trong năm lên tới trên 18/16 ngày.
Tuy nhiên, tại các trạm thuộc vùng khí hậu N1,
NN cũng có biến động rất lớn nhất (trừ trạm
Nha Trang và Phan Thiết) với NN và NNGG
dao động tương ứng trên dưới 17 và 7 ngày. Ở
các vùng khí hậu Tây Nguyên và Nam Bộ, mặc
dù số ngày NN không nhiều nhưng mức độ biến
động cũng khá cao, như trạm Ayunpa, Buôn Ma
Thuột, Kontum, Cà Mau, Cần Thơ,.... đều có
mức độ biến động trên dưới 10 ngày, xấp xỉ số
ngày NN trung bình trong năm. Đặc biệt, tại
trạm Ayunpa, số ngày NNGG cũng dao động
trên 10 ngày/năm. Mức độ biến động của NN
và NNGG trong từng tháng ở một số trạm tiêu
biểu được đưa ra trong bảng 1. Từ đó ta thấy,
NN và NNGG có biến động lớn trong những
tháng có số ngày NN (NNGG) lớn. Cụ thể, NN
có biến động mạnh nhất trong tháng 4 và tháng
5 (vùng B1, N2 và N3), trong các tháng 5, 6, 7
và 8 (vùng B2, B3 và B4 và N1).
Độ lệch chuẩn của số ngày nắng nóng trung bình năm
0
4
8
12
16
20
L
A
IC
H
A
U
D
IE
N
B
IE
N
Y
E
N
C
H
A
U
H
A
G
IA
N
G
L
A
N
G
SO
N
TU
Y
E
N
Q
U
A
N
G
Y
E
N
B
A
I
TH
A
IN
G
U
Y
E
N
L
A
N
G
H
O
A
B
IN
H
PH
U
L
IE
N
N
A
M
D
IN
H
TH
A
N
H
H
O
A
V
IN
H
TU
O
N
G
D
U
O
N
G
H
A
TI
N
H
D
O
N
G
H
O
I
D
O
N
G
H
A
H
U
E
N
A
M
D
O
N
G
D
A
N
A
N
G
Q
U
A
N
G
N
G
A
I
Q
U
Y
N
H
O
N
N
H
A
TR
A
N
G
PH
A
N
TH
IE
T
K
O
N
TU
M
A
Y
U
N
PA
B
U
O
N
M
A
TH
U
O
T
V
U
N
G
TA
U
C
A
N
TH
O
C
A
M
A
U
Trạm
Đ
ộ
lệ
ch
c
hu
ẩn
(n