- Ngay sau Cách mạng Tháng Tám và trong năm thực hiện nhiệm vụ kháng chiến , kiến quốc ,chính sách xã hội của Đảng nhằm thực hiện mục tiêu làm cho dân có ăn, làm cho dân có mặc , làm cho dân có chỗ ở , làm cho dân được học hành . Tiếp sau đó là làm cho người nghèo thì đủ ăn , người đủ ăn thì khá giàu , người giàu thì giàu thêm . Chủ trương này đã nhanh chóng đi vào cuộc sống và đạt được những hiệu quả thiết thực .
20 trang |
Chia sẻ: vietpd | Lượt xem: 3315 | Lượt tải: 5
Bạn đang xem nội dung tài liệu Đề tài Quá trình nhận thức và chủ trương giải quyết các vấn đề xã hội, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
ĐẠI HỌC HUẾ
TRƯỜNG ĐẠI HỌC SƯ PHẠM
------&------
BÀI TẬP NHÓM
HỌC PHẦN:
ĐƯỜNG LỐI CÁCH MẠNG CỦA ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM
Đề bài:
QUÁ TRÌNH NHẬN THỨC VÀ CHỦ TRƯƠNG
GIẢI QUYẾT CÁC VẤN ĐỀ XÃ HỘI
Giảng viên hướng dẫn:
Sinh viên thực hiện:
ThS. Trần Văn Lực
Nhóm Lí 3B
Huế, 11/2011
QUÁ TRÌNH NHẬN THỨC
VÀ CHỦ TRƯƠNG GIẢI QUYẾT CÁC VẤN ĐỀ XÃ HỘI
I – Thời kỳ trước đổi mới .
Chủ trương của Đảng về giải quyết các vấn đề xã hội.
Giai đoạn 1945-1954.
Ngay sau Cách mạng Tháng Tám và trong năm thực hiện nhiệm vụ kháng chiến , kiến quốc ,chính sách xã hội của Đảng nhằm thực hiện mục tiêu làm cho dân có ăn, làm cho dân có mặc , làm cho dân có chỗ ở , làm cho dân được học hành . Tiếp sau đó là làm cho người nghèo thì đủ ăn , người đủ ăn thì khá giàu , người giàu thì giàu thêm . Chủ trương này đã nhanh chóng đi vào cuộc sống và đạt được những hiệu quả thiết thực .
Nhà nước Việt Nam dân chủ cộng hòa có chủ trương và hướng dẫn để các tầng lớp nhân dân chủ động và tự tổ chức giải quyết các vấn đề xã hội của chính mình như : chính sách gia tăng sản xuất, chủ trương tiết kiệm , đồng cam cộ.ng khổ; khuyến khích tự do sản xuất; kinh doanh thực hiện chính sách điều hòa lợi ích giữa chủ và thợ … chẳng hạn như: hũ gạo cứu đói , nhường cơm sẻ áo …
Giai đoạn 1955- 1975.
Các vấn đề xã hội được giải quyết trong mô hình CNXH kiểu cũ ( kế hoạch hóa tập trung ) và trong hoàn cảnh có chiến tranh.
Chế độ phân phối ( phân phối cho sản xuất : phân chia các yếu tố sản xuất cho các ngành sản xuất và phân chia cho tiêu dùng : phân chia sản phẩm cho các cá nhân tiêu dùng ) thực chất theo chủ nghĩa bình quân , cào bằng .
Nhà nước và tập thể đáp ứng các nhu cầu xã hội thiết yếu bằng chế độ bao cấp tràn lan dựa vào viện trợ từ bên ngoài .
Nhận xét: Trong chiến tranh do Đảng và Nhà nước có đường lối phù hợp nên chúng ta đã huy động được sức mạnh của toàn dân tộc vùng lên đánh bại kẻ thù xâm lược thống nhất Tổ quốc, cả nước cùng đi lên CNXH.
Giai đoạn 1975- 1985.
Các vấn đề xã hội được giải quyết theo cơ chế kế hoạch hóa tập trung , quan liêu , trong hoàn cảnh đất nước lâm vào khủng hoảng kinh tế , xã hội
Nghiêm trọng, nguồn viện trợ giảm dần , bị bao vây, cô lập và cấm vận .
Nhận xét: Trong hòa bình, Đảng và Nhà nước luôn quan tâm đến các vấn đề XH, KT,VH nhằm nâng cao đời sống nhân dân cả về vật chất lẫn tinh thần.
Đánh giá việc thực hiên đường lối .
Thành tựu:
Chính sách xã hội trong 9 năm kháng chiến , kiến quốc , tiếp sau đó là thời bao cấp suốt 30 năm đã bảo đảm được sự ổn định của xã hội và đạt được nhiều thành tựu phát triển đáng tự hào trên một số lĩnh vực : văn hóa, giáo dục , y tế, lối sống, đạo đức , kỉ cương và an ninh xã hội , hoàn thành nghĩa vụ của hậu phương lớn đối với tiền tuyến lớn.
Ý nghĩa
Những thành tựu đó nói lên bản chất tốt đẹp của chế độ mới và sự lãnh đạo đúng đắn của Đảng trong giải quyết các vấn đề xã hội trong điều kiện chiến tranh kéo dài, kinh tế chậm phát triển.
c. Hạn chế
- Trong xã hội đã hình thành tâm lý thụ động, ỷ lại vào Nhà nước và tập thể trong cách giải quyết các vấn đề xã hội.
Chế độ phân phối trên thực tế là bình quân cao bằng không khuyến khích những đơn vị cá nhân làm tốt, làm giỏi...
Đã hình thành một xã hội đóng, ổn định nhưng kém năng động, chậm phát triển về nhiều mặt.
Trước đổi mới, việc thủ tiêu các hình thức sở hữu tư nhân về tư liệu sản xuất, xác lập chế độ công hữu một cách nóng vội đã kìm hãm sự phát triển của lực lượng sản xuất, đẩy nền kinh tế vào khủng hoảng, từ đó không đủ các điều kiện để giải quyết các vấn đề xã hội; Cơ chế “bao cấp” đã không huy động được các nguồn lực trong xã hội (ngoài Nhà nước) để giải quyết các vấn đề xã hội; Việc thiết lập hệ thống “Thị trường có tổ chức”, phân phối kết quả sản xuất theo biện pháp hành chính, tạo sự bất bình đẳng về lợi ích của người lao động, tạo kẽ hở để tầng lớp đặc quyền kiếm lợi bất chính; Việc thực hiện phương thức phân phối “bình quân chủ nghĩa” tách rời lao động với kết quả lao động, nảy sinh sự lười biếng, ỷ lại, làm suy giảm tích cực sáng tạo của nguồn nhân lực. Đó là một trong những nhóm nguyên nhân dẫn đến tình trạng khủng hoảng kinh tế - xã hội thời kỳ trước đổi mới.
d.Nguyên nhân:
- Đặt chưa đúng tầm chính sách xã hội trong quan hệ với chính sách kinh tế, chính trị
Đồng thời lại áp dụng và duy trì quá lâu cơ chế quản lý kinh tế kế hoạch hoá tập trung quan liêu bao cấp.
II- Trong thời kì đổi mới
1.Quá trình đổi mới nhận thức về giải quyết các vấn đề xã hội .
* Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ VI của Đảng (12/1986) lần đầu tiên nâng các vấn đề xã hội lên tầm "Chính sách xã hội", đặt rõ tầm quan trọng của chính sách xã hội đối với chính sách kinh tế và chính sách ở các lĩnh vực khác. Đại hội cho rằng: “ Trình độ phát triển kinh tế là điều kiện vật chất để thực hiện chính sách xã hội, nhưng những mục tiêu xã hội lại là mục đích của các hoạt động kinh tế.’’ Ngay trong khuôn khổ của hoạt động kinh tế , chính sách xã hội có ảnh hưởng trực tiếp đến năng suất lao động , chất lượng sản phẩm .
- Đây là sự đổi mới tư duy về giải quyết các vấn đề xã hội được đặt trong tổng thể đường lối phát triển của đất nước, đặc biệt là giải quyết mối quan hệ giữa chính sách kinh tế với chính sách xã hội. Do đó , cần có chính sách xã hội cơ bản , lâu dài , phù hợp với yêu cầu khả năng trong chặng đường đầu tiên của thời kì quá độ .
Có thể kể đến là :
- Phấn đấu hạ tỷ lệ phát triển dân số.
-Đảm bảo việc làm cho người lao động là nhiệm vụ kinh tế - xã hội hàng đầu. Nhà nước cố gắng tạo thêm việc làm và có chính sách để người lao động tự tạo ra việc làm.
-Ban hành và thực hiện Luật lao động.
-Chăm sóc, bảo vệ và nâng cao sức khoẻ của nhân dân. Từng bước xây dựng chính sách bảo trợ xã hội XHCN đối với toàn dân, theo phương châm “nhà nước và nhân dân cùng làm.
Xoá bỏ quan liêu bao cấp không chỉ với lĩnh vực đời sống mà còn với lĩnh vực sản xuất, phân phối nguồn lực, trao quyền tự chủ cho xí nghiệp quốc doanh hạch toán kinh doanh, khắc phục tình trạng “lãi giả - lỗ thật”.
* Tại đại hội lần thứ VII (24-27/6/1991)
Đảng ta đã chính thức khẳng định một số quan điểm chỉ đạo việc phát triển hài hòa giưũa tăng trưởng kinh tế và giải quyết các vấn đề xã hội . Cụ thể là : Mục tiêu của chính sách xã hội thống nhất với mục tiêu phát triển kinh tế ở chỗ đều nhằm phát huy sức mạnh của nhân tố con người. Phát triển kinh tế là cơ sở và tiền đề để thực hiện các chính sách xã hội, đồng thời thực hiện tốt các chính sách xã hội là động lực thúc đẩy phát triển kinh tế.
Có thể kể đến như: việc chuyển đổi nền kinh tế sang cơ chế mới, như: xác lập nguyên tắc chi trả tiền lương, tiền công theo kết quả lao động là chủ yếu; xây dựng quỹ bảo hiểm xã hội chung của người lao động thuộc mọi thành phần kinh tế; xác định giải quyết việc làm là trách nhiệm của mọi ngành, mọi cấp, mọi thành phần kinh tế...
* Đại hội lần thứ VIII của Đảng (6/1996) chủ trương hệ thống chính sách xã hội phải được hoạch định theo những quan điểm sau:
+ Tăng trưởng kinh tế phải gắn liền với tiến bộ và công bằng xã hội ngay trong từng bước và trong suốt quá trình phát triển.
+ Công bằng xã hội phải thể hiện ở cả khâu phân phối hợp lý tư liệu sản xuất lẫn khâu phân phối kết quả sản xuất , ở việc tạo điều kiện cho mọi người đều có cơ hội phát triển và sử dụng tốt năng lực của mình .
+ Khuyến khích làm giàu hợp pháp đi đôi với tích cực xoá đói , giảm nghèo.
+ Các vấn đề chính sách xã hội đều giải quyết theo tinh thần xã hội hoá.tốt Phát huy truyền thống tốt đẹp của dân tộc uống nước nhớ nguồn , đền ơn đáp nghĩa , nhân hậu , thủy chung.
* Đại hội lần thứ IX của Đảng (4/2001):
+ Chủ trương các chính sách xã hội phải hướng vào phát triển và làm lành mạnh hoá xã hội
+ Thực hiện công bằng trong phân phối, tạo động lực mạnh mẽ phát triển sản xuất.
+ Tăng năng suất lao động xã hội, thực hiện bình đẳng trong các quan hệ xã hội. Coi trọng công bằng trong hưởng thụ các dịch vụ xã hội, đặc biệt là công bằng trong thụ hưởng dịch vụ giáo dục và chăm sóc y tế.
+ Khuyến khích nhân dân làm giàu hợp pháp, động viên toàn xã hội tham gia giải quyết các vấn đề xã hội.
* Đại hội lần thứ X của Đảng (4/2006): trong khi khẳng định những thành tựu đạt được là cơ bản, đồng thời cũng chỉ rõ những hạn chế trong việc tổ chức thực hiện một số chính sách xã hội như: Kết quả xoá đói giảm nghèo chưa thật vững chắc, nguy cơ tái nghèo còn lớn; khoảng cách chênh lệch về thu nhập, mức sống giữa các tầng lớp nhân dân, giữa các vùng có xu hướng doãng ra; nhu cầu về việc làm ở thành thị và nông thôn chưa được đáp ứng tốt; tội phạm và tệ nạn xã hội có chiều hướng tăng...
Để khắc phục tình trạng trên, Đại hội X đề ra chủ trương “Thực hiện tiến bộ và công bằng xã hội ngay trong từng buớc và từng chính sách phát triển”.
Những vấn đề xã hội đã được Đại hội Đảng lần thứ X nhận thức và giải quyết toàn diện cả ở góc độ mục tiêu và hệ thống giải pháp trong tổng thể các chính sách phát triển, mà ở đó con người thực sự là trung tâm, là động lực và mục tiêu của phát triển xã hội bền vững
*Đai hội lần thứ XI(12-19/1/2011)
Đại hội nhận xét đánh giá những công tác thực hiện sau đại hội X và tiếp tục nhấn mạnh quan điểm:” Mở rộng nhân chủ, phát huy tối đa nhân tố con người, coi con người là chủ thể, là nguồn lực chủ yếu và là mục tiêu của sự phát triển”
Nhìn tổng thể, kể từ năm 1986 đến nay, tư duy của Đảng Cộng sản Việt Nam về giải quyết các vấn đề xã hội đã có những bước phát triển mới: Từ chỗ không đặt đúng tầm quan trọng của chính sách xã hội trong mối quan hệ tương tác với chính sách kinh tế đã đi đến thống nhất chính sách kinh tế với chính sách xã hội; Tăng trưởng kinh tế đi đôi với bảo đảm tiến bộ và công bằng xã hội ngay trong từng bước phát hiện. Từ chỗ Nhà nước bao cấp toàn bộ trong việc giải quyết việc làm đã dần dần chuyển trọng tâm sang thiết lập cơ chế, chính sách để các thành phần kinh tế và người lao động đều tham gia tạo việc làm. Từ chỗ không chấp nhận có sự phân hoá giàu - nghèo đã đi đến khuyến khích mọi người làm giàu hợp pháp đi đôi với tích cực xoá đói, giảm nghèo, coi việc một bộ phận dân cư giàu trước là cần thiết cho sự phát triển.
Quan điểm giải quyết các vấn đề xã hội:
Một là, kết hợp các mục tiêu kinh tế với các mục tiêu xã hội.
Kết hợp phát triển kinh tế phải tính đến mục tiêu phát triển các lĩnh vực xã hội có lien quan trực tiếp.
Mục tiêu phát triển kinh tế phải tính đến các tác động và các hệ quả xã hội có thể xảy ra để chủ động xử lí.
Phải tạo được sự thống nhất đồng bộ giữa các chính sách kinh tế và chính sách xã hội.
Sự kết hợp giữa hai mực tiêu này phải được quán triệt ở tất cả các cấp, các ngành, các địa phương, ở từng đơn vị kinh tế cơ sở.
Hai là, xây dựng và hoàn thiện thể chế gắn kết tăng trưởng kinh tế với tiến bộ, công bằng xã hội trong từng bước và từng chính sách phát triển.
Trong từng bước và từng chính sách phát triển cần đặt rõ và xử lí hợp lí viiệc gắn kết giữa tăng trưởng kinh tế với tiến bộ và công bằng xã hội.
Nhiệm vụ gắn kết này không dừng lại như một khẩu hiệu, một lời khuyến nghị mà phải được phát chế hóa thành các thể chế có tính cưỡng chế, buộc các chủ thể phải thi hành.
Các cơ quan, các nhà hoạch định chính sách quốc phải quán triệt quan điểm phát triển bền vững, phát triển” sạch”, phát triển hài hòa, không chạy theo số lượng, phát triển bằng mọi giá.
Ba là, chính sách xã hội được thực hiện trên cơ sở phát triển kinh tế, gắn bó hữu cơ giữa quyền lợi và nghĩa vụ, giữa cống hiến và hưởng thụ.
Chính sách xã hội có vị trí vai trò độc lập tuơng đối so với kinh tế, nhưng không thể tách rời trình độ phát triển kinh tế, cũng không thể dựa vào viện trợ như thời bao cấp.
Trong chính sách xã hội, phải gắn bó giữa quyền lợi và nghĩa vụ, giữa cống hiến và hưởng thụ. Đó là một yêu cầu của công bằng xã hội và tiến bộ xã hội; xóa bỏ quan điểm bao cấp, cào bằng; chấm dứt cơ chế xin cho trong chính sách xã hội.
Bốn là, coi trọng chỉ tiêu GDP bình quân đầu người gắn với chỉ tiêu phát triển con người HDI và chỉ tiêu phát triển các lĩnh vực xã hội.
Tiến bộ xã hội được thể hiện tập trung ở sự phát triển nhân tố con người. Liên hợp quốc dùng khái niệm chỉ số về phát triển con người (HDI- Human Development Isue) làm tiêu chú đánh giá sự tiến bộ và phát triển của mỗi quốc gia. Chỉ số HDI được xây dựng với 3 chỉ tiêu cơ bản:
+ Tuổi thọ bình quân, đó là số năm sống bình quân của mỗi người dân ở mỗi một quốc gia từ lúc sinh ra đến lúc chết.
+ Thành tựu giáo dục, được tính bằng trình độ học vấn của người dân và số năm đi học bình quân của người dân tính từ tuổi đi học (mặt bằng dân trí)
+ Mức thu nhập bình quân đầu người (GDP).
HDI là chỉ tiêu tổng hợp quan trọng đánh giá tiến bộ xã hội.
Quan điểm này khẳng định mục tiêu cuối cùng và cao nhất của sự phát triển là vì con người, vì một xã hội dân giàu nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh, vững bước đi lên chủ nghĩa xã hội.
Chủ trương giải quyết các vấn đề xã hội
Một là, khuyến khích mọi người dân làm giàu theo pháp luật, thực hiện có hiệu quả mục tiêu xoá đói giảm nghèo.
-Tạo cơ hội, điều kiện cho mọi người tiếp cận bình đẳng các nguồn lực phát triển.
+ NHCSXH đang thực hiện cho vay đối với các đối tượng sau: cho vay giải quyết việc làm, hộ nghèo, sinh viên – học sinh có hoàn cảnh khó khăn, người diện chính sách đi xuất khẩu lao động.
- Tạo động lực làm giàu trong đông đảo dân cư bằng tài năng, sáng tạo của bản thân, trong khuôn khổ pháp luật và đạo đức cho phép:
+ Chính sách tài chính khuyến khích các hộ dân cư, các doanh nghiệp sản xuất kinh doanh làm giàu cho mình và đất nước.
+ Tăng cường quản lý nguồn thu, cải cách hành chính, đẩy mạnh công khai tài chính và phát huy dân chủ cơ sở.
+ Thực hành tiết kiệm, chống lãng phí, tham nhũng; phân cấp ngân sách, tăng quyền chủ động đối với chính quyền địa phương.
- Xây dựng và thực hiện có kết quả cao chương trình xóa đói giảm nghèo; đề phòng tái đói, tái nghèo nâng cao dần chuẩn đói nghèo khi mức sống tăng, tạo điều kiện người thoát nghèo vươn lên làm giàu:
“Bằng nguồn lực của Nhà nước và của toàn xã hội, tăng đầu tư xây dựng kết cấu hạ tầng, cho vay vốn, trợ giúp đào tạo nghề, cung cấp thông tin, chuyển giao công nghệ giúp đỡ tiêu thụ sản phẩm... đối với những vùng nghèo, xã nghèo, nhóm dân cư nghèo”.
H. Chính sách đối với người nghèo, vùng sâu, vùng xa, vùng đồng bào các dân tộc thiểu số:
+ Chính sách Thành lập Ngân hàng phục vụ người nghèo; thành lập tổ chức trợ giúp pháp lý cho người nghèo; quan tâm đến người lao động nghèo trong quá trình chuyển đổi DNNN thành công ti cổ phần; Thành lập Ban chủ nhiệm chương trình mục tiêu XĐGN; thành lập Ban chỉ đạo thực hiện chương trình phát triển kinh tế – xã hội các xã đặc biệt khó khăn miền núi và vùng sâu, vùng xa. Các chính sách xóa đói giảm nghèo áp dụng cho vùng sâu, vùng xa, vùng đăc biệt khó khăn…
Chính sách 134:
Chương trình hỗ trợ đất sản xuất, đất ở, nhà ở và nước sinh hoạt cho hộ đồng bào dân tộc thiểu số nghèo, đời sống khó khăn mà Chính phủ Việt Nam áp dụng từ năm 2004 nhằm mục đích đẩy nhanh tiến độ xóa nghèo cho các hộ dân tộc thiểu số ở Việt Nam.
Chính sách 135:
Chương trình phát triển kinh tế xã hội các xã đặc biệt khó khăn vùng dân tộc thiểu số và miền .
Có nhiều biện pháp thực hiện chương trình này, bao gồm đầu tư ồ ạt của nhà nước, các dự án nhà nước và nhân dân cùng làm (nhà nước và nhân dân cùng chịu kinh phí, cùng thi công), miễn giảm thuế, cung cấp miễn phí sách giáo khoa, một số báo chí, v.v...
Hai là, bảo đảm cung ứng dịch vụ công thiết yếu, bình đẳng cho mọi người dân, tạo việc làm và thu nhập, chăm sóc sức khoẻ cộng đồng.
- Xây dựng hệ thống an sinh xã hội bảo đảm và đa dạng, Nhà nước ta đã ban hành:
+ Sắc lệnh , ấn định những điều kiện cho công chức về hưu;
+ Sắc lệnh , ấn định việc cấp hưu bổng cho công chức;
+ Sắc lệnh, ấn định cụ thể hơn các chế độ trợ cấp hưu trí, thai sản, chăm sóc y tế, tai nạn, tiền tuất đối với công chức;
+ Sắc lệnh ấn định các chế độ trợ cấp ốm đau, thai sản, tai nạn lao động, hưu trí, tử tuất đối với công nhân sản xuất;
+ Nhiều viện dưỡng lão được xây dựng;
-Phát triển về số lượng và chất lượng hệ thống bảo hiểm xã hội, bảo hiểm y tế, bảo hiểm thất nghiệp:
+ Thực hiện chính sách chăm sóc y tế , miễn phí cho trẻ em dưới 6 tuổi, người già neo đơn, người có công với cách mạng.
+ Khuyến khích nhân dân tham gia bảo hiểm y tế, bảo hiểm thân thể , bảo hiểm thất nghiệp…
+Đảm bảo chăm sóc y tế theo chế độ bắt buộc không chỉ đối với công nhân, viên chức nhà nước mà còn mở rộng ra đối với mọi người lao động ăn lương.
+ Thực hiện bảo hiểm y tế bắt buộc với học sinh , sinh viên.
+Bắt đầu thực hiện chủ trương chuyển Bảo hiểm y tế sang quản lý chung với BHXH.
- Đa dạng hóa, linh hoạt hóa các loại hình cứu trợ xã hội: có khả năng bảo vệ giúp đỡ mọi thành viên trong xã hội, nhất là các nhóm yếu thế, nhóm dễ bị tổn thương, vượt qua khó khăn, rủi ro trong đời sống.
- Tạo nhiều việc làm trong nước và đẩy mạnh xuất khẩu lao động.
- Đổi mới chính sách tiền lương:
Thứ nhất, hằng năm, căn cứ chỉ số tăng trưởng kinh tế của đất nước, thị trường lao động để điều chỉnh mức lương tối thiểu chung cho hợp lý.
Thứ hai, tiếp tục mở rộng quan hệ tiền lương (tối thiểu - trung bình - tối đa) nhằm khắc phục hiện trạng bình quân trong chi trả lương, đặc biệt là khắc phục triệt để tính bình quân (cào bằng) trong chi trả lương hiện nay.
Thứ ba, cải cách tiền lương phải gắn với cải cách hành chính (tinh giản biên chế, thu gọn tổ chức, bộ máy); nâng cao năng lực của cán bộ, công chức và người lao động hưởng lương.
Thứ tư, về tạo nguồn: Bên cạnh những giải pháp (tiết kiệm chi 10%; được sử dụng 50% tăng thu ngân sách của địa phương để chi lương; tách khu vực sự nghiệp công ra khỏi đối tượng cán bộ, công chức...) cần cơ cấu lại chi thường xuyên và chi đầu tư phát triển của Luật Ngân sách.
-Phân phối thu nhập xã hội công bằng, hợp lí (Hướng tới Làm theo năng lực, hưởng theo lao động).
Ba là, phát triển hệ thống y tế công bằng, hiệu quả.
-Củng cố và hoàn thiện mạng lưới y tế cơ sở:
+ Nâng cao năng lực của bệnh viện y tế tuyến huyện và tuyến tỉnh, hiện đại hóa một số bệnh viện đầu ngành.
+Tăng đầu tư nhà nước đồng thời đẩy mạnh xã hội hóa các hoạt độg y tế.
+ Nâng cao y đức, đấu tranh đẩy lùi các tiêu cực trong hoạt động khám và chữa bệnh.
Chăm sóc y tế: chăm sóc y tế tốt hơn đối với các đối tượng chính sách:
+ Bảo đảm người có BHYT được khám và chữa bệnh thuận lợi, mọi người dân khi có nhu cầu và khả năng đều được đáp ứng nhu cầu y tế chất lượng chất lượng cao.
+ Thực hiện chăm sóc y tế miễn phí tức toàn bộ do nhà nước đài thọ (cung cấp dịch vụ khám, điều trị, tiền thuốc men, bồi dưỡng, phí tổn tàu xe đi lại khám – chữa bệnh, …)
Bốn là, xây dựng chiến lược quốc gia về nâng cao sức khoẻ và cải thiện giống nòi.
Phát triển mạnh thể dục thể thao,nâng cao chất lượng phong trào thể dục thể thao.
Nghiên cứu xây dựng và tuyên truyền hướng dẫn chế độ dinh dưỡng trong cơ cấu bữa ăn phù hợp với từng lứa tuổi.
Quan tâm chăm sóc sức khỏe sinh sản, sức khoẻ bà mẹ và trẻ em. Giảm nhanh tỉ lệ trẻ em suy dinh dưỡng, góp phần nâng cao chất lượng dân số.
+ Bảo đảm các quyền bản của trẻ em, tạo môi trường lành mạnh cho trẻ em phát triển.
+ Chú trọng bảo vệ và chăm sóc trẻ em có hoàn cảnh khó khăn, ngăn chặn đẩy lui các nguy cơ xâm hại trẻ em.
Đẩy mạnh công tác bảo vệ giống nòi, kiên trì phòng chống HIV/ AIDS đa dạng nhiều hình thức: tuyên truyền, mitting, áp phích, tổ chức các cuộc thi tìm hiểu về tệ nạn ma túy, mại dâm,…
Năm là, thực hiện tốt các chính sách dân số kế hoạch hoá gia đình.
- Giảm tốc độ gia tăng dân số, duy trì mức sinh hợp lí, bảo đảm quy mô và cơ cấu dân số hợp lí.
+Tập trung tăng cường công tác tuyên truyền, vận động ,giáo dục nâng cao nhận thức và huy động sự tham gia của toàn xã hội vào công tác dân số kế hoạch hóa gia đình:chính sách tuyên truyền mỗi gia đình chỉ có từ một đến hai con.
.-Xây dựng gia đình no ấm, bình đẳng tiến bộ, hạnh phúc; bảo đảm bình đẳng giới; chống nạn bạo hành trong quan hệ gia đình.
h. Chính sách bình đẳng giới h. Nạn bạo hành gia đình .
Sáu là, chú trọng các chính sách ưu đãi x