Là loại hình doanh nghiệp được thành lập do nhiều người bỏ vốn ra. Tiền vốn được chia thành các cổ phần bằng nhau, người hùn vốn với tư cách là các cổđông sẽ mua một số cổ phần đó.
Cổđông chịu trách nhiệm hữu hạn trong phạm vi số tiền cổ phần mình đã xuất vốn và cổđông được quyền tự do sang nhượng lại cổ phần thông qua việc mua bán các cổ phiếu.
Theo luật Công ty ở nước ta, Công ty cổ phần là Công ty trong đó.
- Số thành viên gọi là cổđông mà Công ty phải có trong suốt thời gian hoạt động ít nhất là ba có thể là tổ chức cá nhân và không hạn chế số lượng tối đa.
- Vốn điều lệ của Công ty được chia thành nhiều phần bằng nhau gọi là cổ phần. Giá trị mỗi cổ phần gọi là mệnh giá cổ phiếu. Mỗi cổđông có thể mua một hoặc nhiều cổ phiếu.
- Cổ phiếu được phát hành có thể ghi tên hoặc không ghi tên. Cổ phiếu của sáng lập viên, của thành viên hội đồng quản trị phải là những cổ phiếu có ghi tên.
- Cổ phiếu không ghi tên được tự do chuyển nhượng. Cổ phiếu có ghi tên chỉđược chuyển nhượng nếu được sựđồng ý của hội đồng quản trị.
- Công ty cổ phần được tự do đặt tên, trên bảng hiệu, hoáđơn, quảng cáo, báo cáo, tài liệu giấy tờ giao dịch khách của Công ty đều phải ghi tên Công ty kèm theo chữ "Công ty cổ phần" và vốn điều lệ.
Là biện pháp chuyển doanh nghiệp từ sở hữu Nhà nước sang hình thức sở hữu nhiều thành phần và chuyển hình thức hoạt động của doanh nghiệp từ loại hình DNNN thành Công ty cổ phần.
Trước khi CPH tình hình hoạt động kinh doanh của các DNNN cũng có những điều đáng chúý. Trước khi có luật Công ty năm 1990, đa số các DNNN rơi vào tình trạng thua lỗ kéo dài, bộ máy tổ chức kém, các chi phí cho hoạt động của bộ máy là rất lớn. Trước tình hình đó chúng ta cũng đã có chủ trương giao quyền tự chủ sản xuất kinh doanh cho các doanh nghiệp. Doanh nghiệp có thể chủđộng sản xuất, tiêu thụ sản phẩm, tự hoạch toán lỗ lãi v.v.Với chủ trương này doanh nghiệp nào tổ chức tốt sẽ nhanh chóng thích nghi, chuyển đổi nhạy bén nắm bắt những ưu thế của DNNN nâng cao sức mạnh và khả năng cạnh tranh, ngược lại nếu doanh nghiệp tổ chức kém sẽ không đứng vững trên thị trường, mất khả năng cạnh tranh và tự loại ra khỏi cuộc chơi. Nhiều người cho rằng các DNNN làm ăn thua lỗ là do trình độ quản lý yếu kém trong khi đó quy mô các DNNN lớn xong không thực tế phải hoàn toàn như vậy đa số các DNNN thời kì này là doanh nghiệp nhỏ, siêu nhỏ, có 0,4% doanh nghiệp vốn trên 100 tỷđồng; 3,7% doanh nghiệp có vốn trên 10 tỷđồng, 72% doanh nghiệp có vốn trên 1 tỷđồng, không phát huy được nội lực trong nội bộ doanh nghiệp, Nhà nước phải bao cấp, trên 50% DNNN thua lỗ, một sốít có lãi nhưng lãi giả lỗ thật, nguồn vốn đầu tư cho các DNNN là vay nợ nước ngoài, viện trợ phát triển Từ những vấn đềđó cho thấy DNNN thời kì này không thể giữ vai trò chủ chốt trong nền kinh tế quốc dân. Nếu xoá bỏ các doanh nghiệp này thì nhà nước sẽ khó có thểđiều tiết nổi nền tài chính đất nước, vì thế thực hiện CPH là một lối thoát.
22 trang |
Chia sẻ: oanhnt | Lượt xem: 1497 | Lượt tải: 0
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Đề tài Thực trạng cổ phần hóa doanh nghiệp nhà nước ở Việt Nam hiện nay, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
B- PHẦN NỘIDUNG
I. NHỮNGNỘIDUNGCƠBẢNVỀ CPH DOANHNGHIỆPNHÀNƯỚC
Trước khi đi vào phân tích nội dung quá trình CPH doanh nghiệp Nhà nước, ta cần phải hiểu thế nào là một Công ty cổ phần
1. Khái niệm CPH, đặc điểm của Công ty cổ phần và tình hình các DNNN trước CPH
Là loại hình doanh nghiệp được thành lập do nhiều người bỏ vốn ra. Tiền vốn được chia thành các cổ phần bằng nhau, người hùn vốn với tư cách là các cổđông sẽ mua một số cổ phần đó.
Cổđông chịu trách nhiệm hữu hạn trong phạm vi số tiền cổ phần mình đã xuất vốn và cổđông được quyền tự do sang nhượng lại cổ phần thông qua việc mua bán các cổ phiếu.
Theo luật Công ty ở nước ta, Công ty cổ phần là Công ty trong đó.
- Số thành viên gọi là cổđông mà Công ty phải có trong suốt thời gian hoạt động ít nhất là ba có thể là tổ chức cá nhân và không hạn chế số lượng tối đa.
- Vốn điều lệ của Công ty được chia thành nhiều phần bằng nhau gọi là cổ phần. Giá trị mỗi cổ phần gọi là mệnh giá cổ phiếu. Mỗi cổđông có thể mua một hoặc nhiều cổ phiếu.
- Cổ phiếu được phát hành có thể ghi tên hoặc không ghi tên. Cổ phiếu của sáng lập viên, của thành viên hội đồng quản trị phải là những cổ phiếu có ghi tên.
- Cổ phiếu không ghi tên được tự do chuyển nhượng. Cổ phiếu có ghi tên chỉđược chuyển nhượng nếu được sựđồng ý của hội đồng quản trị.
- Công ty cổ phần được tự do đặt tên, trên bảng hiệu, hoáđơn, quảng cáo, báo cáo, tài liệu giấy tờ giao dịch khách của Công ty đều phải ghi tên Công ty kèm theo chữ "Công ty cổ phần" và vốn điều lệ.
Là biện pháp chuyển doanh nghiệp từ sở hữu Nhà nước sang hình thức sở hữu nhiều thành phần và chuyển hình thức hoạt động của doanh nghiệp từ loại hình DNNN thành Công ty cổ phần.
Trước khi CPH tình hình hoạt động kinh doanh của các DNNN cũng có những điều đáng chúý. Trước khi có luật Công ty năm 1990, đa số các DNNN rơi vào tình trạng thua lỗ kéo dài, bộ máy tổ chức kém, các chi phí cho hoạt động của bộ máy là rất lớn. Trước tình hình đó chúng ta cũng đã có chủ trương giao quyền tự chủ sản xuất kinh doanh cho các doanh nghiệp. Doanh nghiệp có thể chủđộng sản xuất, tiêu thụ sản phẩm, tự hoạch toán lỗ lãi v.v.Với chủ trương này doanh nghiệp nào tổ chức tốt sẽ nhanh chóng thích nghi, chuyển đổi nhạy bén nắm bắt những ưu thế của DNNN nâng cao sức mạnh và khả năng cạnh tranh, ngược lại nếu doanh nghiệp tổ chức kém sẽ không đứng vững trên thị trường, mất khả năng cạnh tranh và tự loại ra khỏi cuộc chơi. Nhiều người cho rằng các DNNN làm ăn thua lỗ là do trình độ quản lý yếu kém trong khi đó quy mô các DNNN lớn xong không thực tế phải hoàn toàn như vậy đa số các DNNN thời kì này là doanh nghiệp nhỏ, siêu nhỏ, có 0,4% doanh nghiệp vốn trên 100 tỷđồng; 3,7% doanh nghiệp có vốn trên 10 tỷđồng, 72% doanh nghiệp có vốn trên 1 tỷđồng, không phát huy được nội lực trong nội bộ doanh nghiệp, Nhà nước phải bao cấp, trên 50% DNNN thua lỗ, một sốít có lãi nhưng lãi giả lỗ thật, nguồn vốn đầu tư cho các DNNN là vay nợ nước ngoài, viện trợ phát triển… Từ những vấn đềđó cho thấy DNNN thời kì này không thể giữ vai trò chủ chốt trong nền kinh tế quốc dân. Nếu xoá bỏ các doanh nghiệp này thì nhà nước sẽ khó có thểđiều tiết nổi nền tài chính đất nước, vì thế thực hiện CPH là một lối thoát.
2. Sự cần thiết CPH doanh nghiệp Nhà nước
a. Vai trò của doanh nghiệp Nhà nước và tình hình hoạt động hiện nay của doanh nghiệp Nhà nước.
Kể từĐại hội Đảng toàn quốc lần thứ VI năm 1986 trở lại đây, với chủ trương phát triển một nền kinh tế hàng hoá nhiều thành phần, quan điểm của Đảng và Nhà nước và phát triển doanh nghiệp Nhà nước đã có sự thay đổi. Điều 1 Luật doanh nghiệp Nhà nước: " Doanh nghiệp Nhà nước là một tổ chức kinh tế do Nhà nước đầu tư vốn thành lập và tổ chức quản lý, hoạt động kinh doanh hoặc hoạt động công ích nhằm thực hiện các mcụ tiêu kinh tế, xã hội do Nhà nước giao. Doanh nghiệp Nhà nước có tư cách pháp nhân, có các quyền và nghĩa vụ dân sự, tự chịu trách nhiệm về toàn bộ hoạt động kinh doanh trong phạm vi vốn do Doanh nghiệp quản lý". Như vậy, cho đến thời điểm này Doanh nghiệp Nhà nước nói riêng và Kinh tế Nhà nước nói chung không còn giữ vai tròđộc tôn trong các hoạt động kinh tế trước kia song nó vẫn được khẳng định là khu vực kinh tế giữ vai trò chủđạo trong nền kinh tế Quốc dân". Trong chiến lược phát triển kinh tế năm 2000 đã xác định vai trò chủđạo của kinh tế Nhà nước như sau: "Kinh tế Quốc doanh được củng cố và phát triển trong những ngành và lĩnh vực then chốt, nắm những doanh nghiệp trọng yếu vàđảm đương những hoạt động khác mà các thành phần kinh tế khác không cóđiều kiện hoặc không muốn đầu tư kinh doanh. Khu vực quốc doanh được sắp xếp lại, đổi mới công nghệ và tổ chức quản lý, kinh doanh cóhiệu quả, liên kết và hỗ trợ các thành phần kinh tế khác, thực hiện vai trò chủđạo và chức năng của một Công ty điều tiết vĩ mô của Nhà nước". Luật Doanh nghiệp Nhà nước, Luật Thương mại cũng ghi nhận vấn đề này.
Doanh nghiệp Nhà nước có vai trò chủđạo theo nghĩa là công cụđiều tiết vĩ mô nền kinh tế. Vai trò chủđạo của nó gắn liền với vai trò quản lý của Nhà nước với nền kinh tế thị trường. Thông qua Doanh nghiệp Nhà nước, Nhà nước tạo ra nguồn tích luỹ và dự trữđủ mạnh để có thể can thiệp vào thị trường, thực hiện việc điều chỉnh các cân đối cơ bản của nền kinh tế cơ bản, xã hội. Doanh nghiệp Nhà nước thực hiện đầu tư cóđịnh hướng để duy trì môi trường cạnh tranh lành mạnh, chống xu hướng độc quyền của tập đoàn tư nhân.
Trong số hàng hoá lý do để khẳng định: Doanh nghiệp Nhà nước luôn giữ vai trò chủđạo, thìđứng trên phương diện kinh tế mà nói để giữđược vai trò chủđạo, Doanh nghiệp Nhà nước phải hoạt động có hiệu quả góp nhằm tăng ngân sách Nhà nước hoặc giảm tối đa phần bù lỗđối với doanh nghiệp hoạt động công ích.
Nhờ vậy, xuất phát từ yêu cầu khách quan, Doanh nghiệp Nhà nước sẽ không được phát triển tràn lan ở tất cả mọi ngành nghề, lĩnh vực song nó vẫn giữ vai trò chủđạo trong nền kinh tế, chúng vẫn phải tồn tại ở những lĩnh vực quan trọng nhằm thực hiện chức năng điều tiết kinh tế vĩ mô, nền kinh tế hàng hoá nhiều thành phần của chúng ta sẽ không phát triển mạnh mẽ nếu không có mặt khu vực kinh tế Nhà nước.
Doanh nghiệp Nhà nước ở Việt Nam được hình thành từ những năm 1954 ở miền Bắc và năm 1975 ở niềm Nam, với xuất phát điểm còn thấp vìđiều kiện kinh tế chung của cả nước. Trong điều kiện ấy, Doanh nghiệp Nhà nước đã tồn tại với một quy mô phần lớn là nhỏ bé, trình độ kỹ thuật lạc hậu bên cạnh đó còn có sự phân bố bất hợp lý giữa các ngành các vùng…
Con số báo lỗ khổng lồ hàng năm của các Doanh nghiệp Nhà nước hoạt động trong lĩnh vực kinh doanh và thường xuyên dẫn đến bộ chi ngân sách. Chỉ tính trong giai đoạn 1985 - 1990 tỷ lệ thâm hụt ngân sách thường xuyên ở trên 30%.
Nói tóm lại, so với Doanh nghiệp ngoài Quốc doanh hiện nay thì Doanh nghiệp Nhà nước hoạt động chính chưa có hiệu quả. Nhờ vậy, tại sao chúng ta không nghĩđến một giải pháp? để cho Doanh nghiệp Nhà nước mới thực sự còn lại giữ vai trò chủđạo trong nền kinh tế. Vàđây chính là yêu cầu cơ bản màĐảng Nhà nước ta cần đẩy mạnh chủ trương việc CPH. Cái mà chúng ta quan tâm ởđây là giải pháp về số lượng nhưng t ăng chất lượng và hoạt động phải có hiêụ quả, với một sốít doanh nghiệp, khả năng đầu tưđổi mới trang thiết bị công nghệ làđiều có thể. Bên cạnh đó, dưới sức ép của nền kinh tế thị trường, các Doanh nghiệp Nhà nước còn lại sẽ nhận thức được rõ hơn vai trò thực sự của mình để có một hướng đi đúng đắn.
Thật vậy, CPH Doanh nghiệp Nhà nước đó là một việc làm mang tính phổ biến cao, nóđược áp dụng hầu hết ở các quốc gia trên toàn cầu. Ở Việt Nam, Chính phủđã chủ trương cơ cấu lại nền kinh tế, cải cách khu vực kinh tế Nhà nước nhằm thu hẹp sở hữu Nhà nước, phát triển kinh tế nhiều thành phần với sở hữu tư nhân và sở hữu hỗn hợp.
CPH là một biện pháp không thể bỏ qua. Đó là một nội dung quan trọng của công cuộc đổi mới và cũng làđòi hỏi khách quan để chuyển sang nền kinh tế thị trường dựa trên các động lực của thị trường và vai tròđịnh hướng của Nhà nước. Và hình thái kinh doanh thích hợp với nền kinh tế thị trường đó là: Công ty cổ phần.
b. Mục tiêu CPH.
Tại điều 2 NĐ44 quy định "chuyển DNNN thành Công ty cổ phần nhằm các mục tiêu sau:
- Huy động vốn của toàn xã hội, bao gồm cá nhân, các tổ chức kinh tế tổ chức xã hội trong nước và nước ngoài đểđầu tưđổi mới công nghệ, tạo thêm việc làm, phát triển doanh nghiệp, nâng cao sức cạnh tranh, thay đổi cơ cấu DNNN.
- Tạo điều kiện để người lao động trong doanh nghiệp có cổ phần và những người đã góp vốn được làm chủ thực sự, thay đổi phương pháp quản lý tạo động lực thúc đẩy doanh nghiệp kinh doanh có hiệu quả, tăng tài sản nhà nước, nâng cao thu nhập người lao động, góp phần tăng trưởng kinh tếđất nước.
II. Nội dung cơ bản của pháp luật hiện hành về CPHDNNN
1. Đối tượng doanh nghiệp được cổ phần.
Theo nghịđịnh 28/CP ngày 7/5/1996 của chính phủđã quy định tiêu chuẩn để chọn 1 số DNNN để CPH.
- Các doanh nghiệp có quy mô vừa và nhỏ.
- Những doanh nghiệp đang kinh doanh có lãi hoặc trước mắt tuy có gặp khó khăn nhưng triển vọng sẽ hoạt động tốt.
- Không thuộc diện các DNNN cần thiết phải gữi 100% vốn đầu tư của Nhà nước.
Căn cứ luật DNNN đãđược quốc hội khoá IX, kì họp thứ VII thông qua ngày 20 tháng 4 năm 1995 để phân loại doanh nghiệp thì có thể phân ra.
Loại 1: Những DNNN trực tiếp phục vụ an ninh, quốc phòng, sản xuất sản phẩm, cung ứng dịch vụ Nhà nước độc quyền kinh doanh (ngân hàng, vật liệu nổ, chất phóng xa, điện, xăng dầu, viễn thông, đường sắt, bảo hiểm) một số doanh nghiệp công ích phục vụđời sống sản xuất (nước máy phục vụ sinh hoạt, vệ sinh môi trường. Những doanh nghiệp này không CPH.
Loại 2: Những DNNN trong 1 số ngành then chốt có tác dụng điều phối kinh tế hoặc chi phối thị trường (xi măng, phân bón,một số lĩnh vực thương mại, xuất nhập khẩu đặc biệt … trước mắt chưa CPHDN này, hoặc nếu có thì chỉ CPH một số bộ phận nhỏ phân xưởng sản xuất, một số Công ty nhỏ mang tính hỗ trợ). Khi CPH nhất thiết NN phải nắm gữi trên 50% tổng số vốn.
Loại 3: Một số DNNN trong lĩnh vực phục vụ công cộng, có quy mô vừa hoặc nhỏ (sản xuất hàng tiêu dùng, khách sạn, du lịch, các xí nghiệp sản xuất rượu, bia, thuốc lá, vận tải đường bộ, đường sông…) Những doanh nghiệp này có thể CPH, nhưng NN vẫn giữ tỷ lệ cổ phần chi phối (trên 30%).
Loại 4: Những doanh nghiệp khác, không cóý nghĩa về quốc tế dân sinh, không có vai trò chi phí thị trường (may mặc, sản xuất vật liệu xây dựng, vận tải nhỏ, các cửa hàng thương nghiệp…) cần tiến hành CPH các doanh nghiệp này và nhà nước có thể không hoặc giữ 1 tỷ lệ cổ phiếu nhỏ theo quy định hiện nay dưới 10%.
2. Những hình thức CPH.
Theo điều 7NĐ44 CPH được tiến hành theo 4 hình thức sau:
a. Giữ nguyên giá trị hiện có của doanh nghiệp, phát hành cổ phiếu theo quy định nhằm thu hút thêm vốn để phát triển doanh nghiệp.
b. Bán 1 phần giá trị hiện có của doanh nghiệp.
c. Tính 1 bộ phận của doanh nghiệp đủđiều kiện CPH.
d. Bán toàn bộ giá trị hiện có thuộc vốn NN tại doanh nghiệp đó chuyển thành Công ty cổ phần.
Ở hình thức 1 là hình thức hoàn toàn mới được quy định trong NĐ 44, hình thức này áp dụng cho các doanh nghiệp hoạt động kinh doanh các ngành nghề thông thường, NN không nắm gữi cổ phần, quy định này thể hiện rõ quyết tâm thực hiện CPH và mở rộng tiền trình CPH trong giai đoạn hiện nay. Nhà nước sẽ không trực tiếp can thiệp vào hoạt động của doanh nghiệp, quyền quản lý, điều hành doanh nghiệp sẽ hoàn toàn do doanh nghiệp quyết định.
3. Quy trình CPH
Để thực hiện nhiệm vụ của mình, ban đổi mới doanh nghiệp TW đã ra công văn 3395/VPCP - DMDN ngày 29/8/98 về việc dẫn quy trình và phương án mẫu CPH. Theo tinh thần của văn bản này thì quy trình CPH doanh nghiệp Nhà nước được thực hiện theo 4 bước cơ bản sau đây:
a. Chuẩn bị CPH.
b. Xây dựng phương án CPH.
c. Phê duyệt và triển khai thực hiện phương án CPH.
d. Ra mắt Công ty cổ phần, đăng ký kinh doanh.
Các bước giải quyết quyền lợi và nghĩa vụ của doanh nghiệp nhà nước CPH được quy định khá rõ ràng trong NĐ 44 đó là:
Đối tượng mua cổ phần và quyền mua cổ phần lần đầu, theo quy định tại điều 3 NĐ 44 thìđối tượng mua cổ phần ở các doanh nghiệp nhà nước cổphần hoá bao gồm.
* Các tổ chức kinh tế,
* Các tổ chức xã hội.
* Công dân Việt Nam
* Người Việt Nam định cưở nước ngoài và người nước ngoài định cưở Việt Nam.
Việc bán cổ phần cho người nước ngoài được quy định trong hai quyết định của TT - CP đó là: QĐ 139/1999 (ngày 10/6/99) về tỉ lệ tham gia của bên nước ngoài vào thị trường chứng khoán Việt Nam và QĐ 145/1999 (QĐ - TTg ngày 28/6/99 về quy chế bán cổ phần cho nhàđầu tư nước ngoài).
Và những quy định: quyền mua cổ phần lần đầu khi doanh nghiệp nhà nước chuyển thành Công ty cổ phần (đây làđiểm mới được quy định tại nghịđịnh 44).
Ưu đãi của nhà nước với doanh nghiệp CPH và người lao động trong doanh nghiệp CPH. Bên cạnh đó là các vấn đề: Xác định giá trị doanh nghiệp, những nguyên tắc xác định doanh nghiệp…
Như vậy, địa vị pháp lý của doanh nghiệp nhà nước sau khi CPH sẽ khác, nó hoạt động theo luật doanh nghiệp. Một số doanh nghiệp nhà nước CPH theo đúng nghĩa của nó làđã thực hiện đúng quy trình cổ phần theo luật định.
Theo quy định tại Đ 19, vậy sau "khi chủ thể mới" đăng ký kinh doanh tại sở kế hoạch đầu tư tỉnh, thành phố trực thuộc TW nơi doanh nghiệp đóng trụ sở chính làđược sở kế hoạch đầu tư cấp giấy chứng nhận đăng ký kinh doanh cho Công ty cổ phần.
4. Cơ quan có thẩm quyền quyết định danh sách DNNN để CPH thành công ty cổ phần.
Căn cứ vào điều kiện quy định tại Điều và Nghịđịnh 28/CP ngày 7/5/96 các Bộ trưởng, thủ trưởng cơ quan ngang bộ, thứ trưởng cơ quan thuộc Chính phủ, Chủ tịch uỷ ban nhân dân tỉnh, thành phố trực thuộc trung ương sau khi nhất trí với ban cán sựĐảng hoặc tỉnh uỷ (thành uỷ) quyết định danh sách một số doanh nghiệp Nhà nước để CPH.
- Đối với những doanh nghiệp có vốn Nhà nước trên 10 tỷđồng, Bộ trưởng các bộ, Chủ tịch uỷ ban nhân dân các cấp tỉnh xây dựng phương án CPH gửi về Ban chỉđạo Trung ương để trình Thủ tướng Chính phủđể phêduyệt cho phép thực hiện dưới sự tham gia chỉđạo trực tiếp của Ban chỉđạo trung ương CPH.
- Đối với những doanh nghiệp có vốn Nhà nước từ 10 tỷđồng trở xuống, Bộ trưởng và Chủ tịch uỷ ban nhân dân tỉnh, (thành phố) trực thuộc trung ương tổ chức thực hiện CPH trên cơ sở Nghịđịnh 28/CP và hướng dẫn kiểm tra của các Bộ có liên quan, dưới sự hướng dẫn, theo dõi, giám đốc của ban chỉđạo Trung ương CPH.
- Đối với việc CPH doanh nghiệp thành viên Tổng Công ty Nhà nước do thủ tướng chính phủ quyết định thành lập, Hội đồng quản trị xây dựng phương án CPH gửi về ban chỉđạo Trung ương CPH để thực hiện dưới sự tham gia trực tiếp của Ban chỉđạo trung ương CPH.
5. Những ưu đãi mà doanh nghiệp được hưởng sau khi CPH.
Được giảm thuế lợi tức 50% trong 2 năm liên tiếp sau khi chuyển sang hoạt động theo luật Công ty.
Được sử dụng quỹ khen thưởng - phúc lợi chia cho cán bộ công nhân viên mua cổ phiếu.
Được miễn lệ phí trước bạđối với việc chuyển những tài sản thuộc quyền quản lý và sử dụng của doanh nghiệp Nhà nước CPH thành sở hữu của Công ty cổ phần.
Được tiếp tục vay vốn tại ngân hàng thương mại của Nhà nước theo cưo chế và lãi suất áp dụng đối với doanh nghiệp Nhà nước.
Được tiếp tục xuất nhập khẩu hàng hoá theo chếđộ quy định của Nhà nước.
Các khoản chi phí hợp lý và cần thiết cho quá trình CPH được vào giá trị doanh nghiệp do Bộ tài chính quy định.
6. Đối tượng mua cổ phiếu và cơ quan quản lý việc phát hành cổ phiếu của các doanh nghiệp CPH.
Những người sau đây có quyền mua cổ phiếu của doanh nghiệp CPH.
- Các tổ chức kinh tế có tư cách pháp nhân
- Các tổ chức xã hội được pháp luật công nhận.
- Công dân Việt Nam từ 18 tuổi trở lên.
- Việc bán cổ phiếu cho các tổ chức cá nhân nước ngoài theo quy định riêng của chính phủ.
Cổ phiếu được bán công khai tại doanh nghiệp CPH bán thông qua các ngân hàng thương mại và các Công ty tài chính được chỉđịnh. Số tiền thu được từ bán cổ phiếu chỉđược sử dụng đểđầu tư phát triển doanh nghiệp nhà nước.
Quyền sở hữu và mọi quyền lợi hợp pháp của người mua cổ phiếu được Nhà nước bảo vệ theo quy định tại điều 6 vàđiều 175 của Bộ luật dân sự và theo các quy định khác của pháp luật hiện hành.
Trật tựưu tiên về bán cổ phiếu như sau:
- Thứ nhất là bán cho công nhân viên chức đang làm việc tại doanh nghiệp, một số công nhân viên chức có hoàn cảnh khó khăn được ưu tiên trả chậm tiền mua cổ phiếu không qúa 12 tháng. Danh sách công nhân viên chức này do Công đoàn xét chọn và công bố công khai.
- Thứ hai là các tổ chức kinh tế xã hội trong nước, đặc biệt là các đơn vị kinh tế như ngân hàng, Công ty bảo hiểm, Công ty tài chính.
Thứ ba là các cá nhân trong nước.
Cơ quan quản lý việc phát hành cổ phiếu của các doanh nghiệp CPH: Bộ tài chính thống nhất quản lý việc phát hành cổ phiếu ở các doanh nghiệp CPH. Đình chỉ việc phát hành cổ phiếu khi Công ty cổ phần vi phạm các quy định hiện hành.
III. THỰCTRẠNG CPHDNNN Ở VIỆTNAMHIỆNNAYVÀMỘTSỐBIỆNPHÁPTHÚCĐẨYQUÁTRÌNHCPH- VÍDỤCỤTHỂMÀSINHVIÊNBIẾT
1. Thực trạng CPHDNNN ở Việt Nam hiện nay.
Ở nước ta, vấn đề CPHDNNN được đặt ra từ năm 1991, xuất phát từ tình hình thực tế củ nền kinh tế Việt Nam, trong đó khu vực kinh tế nhà nước đóng vai trò chính. Xong tuy nhiên CPHDNNN diễn ra với tốc độ chậm, do nhiều nguyên nhân khách quan và chủ quan gây ra.
Mặc dù CPHDNNN là 1 chủ trương đúng đắn của Đảng và Nhà nước nhằm tạo điều kiện cho doanh nghiệp kinh doanh có hiệu quả và phù hợp với quá trình đổi mới và mở cửa, thực hiện mục tiêu công nghiệp hoá hiện đại hoáđất nước nhưng hiệu quả kinh doanh vânc còn thấp. Với khoảng 5.740 DNNN, nắm giữ 58% tổng số vốn của các doanh nghiệp trong nền kinh tế, chỉ có 50% DNNN làm ăn có lãi trong đó thực sự làm ăn có lãi chỉ chiếm gần 30%.
Trên danh nghĩa DNNN đóng góp tới 70 - 80% tổng doanh thu ngân sách Nhà nước, xong nếu khấu trừ tài sản cốđịnh và thuế tgián thu thì DNNN chỉ còn đóng góp khoảng 30% tổng doanh thu ngân sách Nhà nước, đấy là chưa kể nếu khấu trừ chi phí về TSCĐ, đất đai theo giá thị trường thì DNNN hoàn toàn không tạo ra được tích luỹ. Một trong những nguyên nhân dẫn đến tình trạng này là TSCĐ, đặc biệt là máy móc thiết bị quá cũ, lạc hậu về kỹ thuật. Hiện cóđến 54% DNNN trung ương và 74 DNNN địa phương còn sản xuất bằng công nghệ thủ công. Quy mô DNNN còn nhỏ, vốn ít. Thực tế vốn hoạt động chỉ có 50% được huy động vào sản xuất kinh doanh, còn lại là công nợ khóđòi, tài sản, vật tư, hàng hoá mất mát, kém phẩm chất và thua lỗ chưa được xử lý. Ngân sách nhà nước không có khả năng cấp vốn và bao cấp cho các DNNN như trước đây. Ngân hàng cho vay cũng đòi hỏi doanh nghiệp phải có những điều kiện bảo đảm như tài sản thế chấp, khả năng kinh doanh để tính khả năng thu hồi vốn. Các DNNN ở trong các vòng luẩn quẩn, vốn thiếu nhưng không có cách nào để huy động. Với tình hình kỹ thuật và tài chính như trên, DNNN hầu như không có khả năng đổi mới công nghệ nhằm nâng cao sức cạnh tranh trên thị trường. Ngoài ra từ sau khi đổi mới kinh tế chuyển từ nền kinh tế tập trung quan liêu bao cấp sang sang nền kinh tế thị trường có sự quản lý của Nhà nước. Công cuộc đổi mới đã kéo theo hàng loạt những biến đổi tích cực trong đất nước vàđem lại những kết quả ban đầu. Nhờđa dạng hoá các hình thức sở hữu và thiết lập 1 cơ cấu kinh tế hỗn hợp bao gồm các thành phần kinh tế quốc doanh, kinh tế tập thể, cứ thế kinh tế tư bản tư nhân năng lực sản xuất đãđược giải phóng song nhu cầu xây dựng và phát triển đất nước đòi hỏi ngày càng nhiều vốn nhất là trung và dài hạn. Nhưng số vốn tồn đọng của các ngân hàng thương mại đã là lên tới hàng ngàn tỉđồng trong khi nhu cầu về vốn của doanh nghiệp là rất lớn. Các ngân hàng muốn giảm số vốn dư bằng cách giảm lãi suất huy động nhưng không thể làm giảm nhu cầu đầu tưđể sinh lợi nguồn vốn của người dân. Vì chưa có thị trường chứng khoán và chưa có chính sách về CPHDNNN, người dân đành đầu tư trực tiếp dưới mọi hình thức như mở cửa hàng, xây dựng khách sạn, văn phòng cho thuê… tạo ra một thời kì kinh tế phong trào mới. Năm 2000, kế hoạch mà bộ tài chính đãđặt ra để có thể thực hiện được các mục tiêu phát triển kinh tế - xã hội tr