Vị trí, ý nghĩa, vai trò môn học
Môn học Hoá học phân tích là một trong những kiến
thức cơ bản ban đầu trong các môn học liên quan đến
việc phân tích các sản phẩm dầu khí.
Môn học này sẽ cung cấp cho các học viên các kiến
thức cơ bản của Ngành phân tích hóa học, từ đó học viên
sẽ tự hình thành các kỹ năng sử dụng các dụng cụ trong
phòng thí nghiệm phân tích để có thể phân tích đƣợc các
chỉ tiêu trong sản phẩm của dầu khí ở phần cơ sở, cũng
nhƣ vận dụng sáng tạo các kiến thức đƣợc học để hiểu
và tìm tòi khắc phục trong các thí nghiệm tƣơng tự của
thực tế.
Ngoài ra, môn học cũng rèn luyện cho học viên
những ý thức và thói quen qua các bài thực hành, luyện
tập trong từng giai đọan
442 trang |
Chia sẻ: lamvu291 | Lượt xem: 1360 | Lượt tải: 2
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Giáo trình Hóa học phân tích, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Giáo trình
Hóa học phân
tích
GIỚI THIỆU VỀ MÔN HỌC
Vị trí, ý nghĩa, vai trò môn học
Môn học Hoá học phân tích là một trong những kiến
thức cơ bản ban đầu trong các môn học liên quan đến
việc phân tích các sản phẩm dầu khí.
Môn học này sẽ cung cấp cho các học viên các kiến
thức cơ bản của Ngành phân tích hóa học, từ đó học viên
sẽ tự hình thành các kỹ năng sử dụng các dụng cụ trong
phòng thí nghiệm phân tích để có thể phân tích đƣợc các
chỉ tiêu trong sản phẩm của dầu khí ở phần cơ sở, cũng
nhƣ vận dụng sáng tạo các kiến thức đƣợc học để hiểu
và tìm tòi khắc phục trong các thí nghiệm tƣơng tự của
thực tế.
Ngoài ra, môn học cũng rèn luyện cho học viên
những ý thức và thói quen qua các bài thực hành, luyện
tập trong từng giai đọan
Mục tiêu của môn học
Học xong môn học này, học viên cần phải:
1. Nắm vững các khái niệm cơ bản về hóa phân
tích.
2. Phân tích định tính.
3. Phân tích định lƣợng.
4. Hiểu biết các định luật hóa học.
5. Thực hiện phân tích các loại chất khác nhau.
Mục tiêu thực hiện của môn học
Khi hoàn thành môn học này, học viên có khả năng:
1. Mô tả các khái niệm cơ bản về phân tích định
1
tính và định lƣợng.
2. Phân tích các ion theo:
+ Phân tích định tính.
+ Phân tích định lƣợng.
3. Phân tích các loại chất khác nhau.
Thực hiện các thí nghiệm làm trong PTN hóa phân
tích của trƣờng.
Nội dung chính của môn học
Bài 1: Khái niệm cơ bản.(hệ thống phân tích định
tính)
Bài 2: Phân tích định tính Cation nhóm 1
Bài 3: Phân tích định tính Cation nhóm 2
Bài 4: Phân tích định tính Cation nhóm 3
Bài 5: Phân tích khối lƣợng. (phân tích định lƣợng
khối lƣợng)
Bài 6: Phân tích thể tích
Bài 7: Phân tích định lƣợng acid – baz
Bài 8: Phân tích định lƣợng oxy hoá khử
Bài 9: Phân tích định lƣợng tạo phức
Bài 10: Phân tích định lƣợng tạo tủa
2
CÁC HÌNH THỨC HOẠT ĐỘNG HỌC TẬP CHÍNH TRONG
MÔN HỌC
• Học trên lớp về:
+ Các cân bằng trong dung dịch
+ Phân tích định tính các cation các nhóm
1,2,3
+ Phân tích định lƣợng theo phƣơng pháp
khối lƣợng
+ Phân tích định lƣợng theo các phƣơng
pháp thể tích
+ Các phƣơng pháp tính sai số của phép
chuẩn độ
• Tự nghiên cứu tài liệu liên quan đến Phân tích
cơ sở.
• Theo dõi việc hƣớng dẫn giải các bài tập
• Làm các bài tập về các cân bằng trong các hệ
dung dịch, các bài tập về xác định hàm lƣợng
các mẫu chất
• Tính toán các bài toán sai số trong các báo cáo
về hàm lƣợng đã đƣợc tính toán
• Thảo luận và xây dựng các công thức tính toán,
các hệ thống phân tích định tính
• Tham gia các bài kiểm tra đánh giá chất lƣợng
học tập.
• Tham gia các bài thực hành tại phòng thí
nghiệm
3
YÊU CẦU VỀ ĐÁNH GIÁ HOÀN THÀNH MÔN HỌC
Về kiến thức
• Vận dụng đƣợc các kiến thức đã đƣợc học để
xác định đƣợc các phƣơng pháp phân tích cho
phù hợp với một số mẫu thực.
• Xây dựng đƣợc đƣờng định phân và đồ thị của
chúng
• Xác định đƣợc các chỉ thị tƣơng ứng cho phép
chuẩn độ
• Vận dụng đƣợc các lý thuyết về cân bằng trong
dung dịch để xác định đƣợc các yếu tố ảnh
hƣởng đến dung dịch
• Vận dụng tốt các công thức phân tích để tính
toán đƣợc hàm lƣợng các chất phân tích
Về kỹ năng
• Thành thạo các thao tác sử dụng các thiết bị,
dụng cụ phân tích trong phòng thí nghiệm
• Tính toán đƣợc sai số trong quá trình phân tích
• Tính toán thuần thục các bài toán về xác định
hàm lƣợng các dung dịch phân tích.
• Hệ thống hoá đƣợc các cách định tính các ion
trong dung dịch
• Thực hiện tốt các bài thí nghiệm của môn học
• Xác định đƣợc hàm lƣợng các mẫu chất ban
đầu
Về thái độ
• Nghiêm túc trong thực tập khi thực hiện các bài
4
thí nghiệm phân tích trong phòng thí nghiệm
• Luôn chủ động trong việc xác định áp dụng các
phƣơng pháp phân tích
• Động viên, nhắc nhở các đồng nghiệp thực hiện
đúng thao tác kỹ thuật đã đƣợc học.
5
BÀI 1. CÁC KHÁI NIỆM CƠ BẢN
Mã bài: HPT 1
Giới thiệu
Để tiến hành phân tích đƣợc các mẫu dung dịch
nƣớc, cần phải nắm vững một cách có hệ thống các kiến
thức về dung dịch, các khái niệm liên quan trong hoá
phân tích
Mục tiêu thực hiện
Học xong bài này học viên sẽ có khả năng:
1. Mô tả sự điện ly trong dung dịch.
2. Mô tả tích số ion của nƣớc - pH của dung dịch.
3. Mô tả pH trong các hệ acid - baz.
4. Nắm vững các khái niệm về độ hoà tan, tích số
tan.
5. Nắm vững các khái niệm cơ bản về phức chất.
6. Mô tả phản ứng thủy phân.
Nội dung chính
1. Sự điện ly trong dung dịch.
2. Tích số ion của nƣớc - pH của dung dịch.
3. pH trong các hệ acid - baz.
. Khái niệm về độ hoà tan, tích số tan.
5. Khái niệm cơ bản về phức chất.
6. Phản ứng thủy phân
1. 1. Sự điện ly trong dung dịch
1.1.1. Khái niệm điện ly
Dung dịch là một hệ đồng thể gồm 2 hay nhiều chất
mà thành phần của nó có thể thay đổi trong giới hạn rộng.
Gồm 3 loại dung dịch: dung dịch khí, dung dịch lỏng, dung
6
dịch rắn.
• Dung dịch khí là hỗn hợp của hai hay nhiều chất
khí (nhƣ không khí). Trong điều kiện bình
thƣờng do tƣơng tác giữa các phân tử khí quá
nhỏ nên dung dịch khí gần nhƣ là hỗn hợp cơ
học. Nhƣng khi điều kiện thay đổi với áp suất
cao, sự hoà tan của các chất khí giống nhƣ sự
hoà tan của các chất lỏng, vì lúc này chúng có
lực tƣơng tác đáng kể.
• Dung dịch lỏng là dung dịch đƣợc tạo thành từ
những chất có khả năng hoà tan trong dung môi
lỏng.
• Dung dịch rắn là những tinh thể đƣợc tạo thành
do sự hoà tan của các chất khí, lỏng, rắn trong
dung môi chất rắn.
Xét trong hệ dung dịch lỏng, khi cho chất tan vào
trong dung môi lỏng, luôn xảy ra 2 quá trình: quá trình
chuyển pha phá vỡ cấu trúc chất tan thành các ion, phân
tử hay nguyên tử, rồi khuyếch tán vào trong dung môi
(đây là quá trình vật lý, thu nhiệt) + quá trình sonvat hoá
tƣơng tác hình thành giữa các phần tử đã chuyển pha với
các phần tử dung môi (đây là quá trình hoá học, phát
nhiệt )
" Sự điện ly là quá trình phân ly các chất tan thành
những ion mang điện tích trái dấu, các chất trong trạng
thái nóng chảy hay trong dung dịch, có khả năng phân ly
thành những ion mang điện tích trái dấu, làm cho hệ có
khả năng dẫn đƣợc điện, gọi là chất điện ly "
7
Dƣơí tác dụng của dòng điện, các ion dƣơng sẽ di
chuyển về phía điện cực âm (catod) nên gọi là cation, còn
các ion âm sẽ di chuyển về điện cực dƣơng (anod) nên
gọi là anion. Các ion đó có tính chất khác hoàn toàn so
với các nguyên tử cùng loại nguyên tố (chẳng hạn, ion H+
có tính chua, gây chua, làm quỳ tím hóa đỏ, nhƣng
nguyên tử H thì không có tính chất này)
Phân loại: chất điện ly gồm hai loại:
• Chất điện ly mạnh: là chất điện ly có khả năng
phân ly hoàn toàn, đƣợc biểu thị bằng dấu ( )
• Chất điện ly yếu: là chất điện ly không có khả
năng phân ly hoàn toàn, đƣợc biểu thị bằng dấu
( )
Ví dụ: dung dịch HCl, NaCl... là những dung dịch
chất điện ly mạnh đƣợc biểu thị trong dung dịch nƣớc là:
HCl H+ + Cl-
NaCl Na+ + Cl-
Còn những dung dịch FeCl2 , Cu(OH)2... là những
dung dịch chất điện ly yếu đến rất yếu, đƣợc biểu thị trong
dung dịch nƣớc là:
2+ -
FeCl2 Fe + Cl
2+ -
Cu(OH)2 Cu + 2 OH v.v...
Một điều cần lƣu ý là: những ion đƣợc minh họa
bằng các phƣơng trình điện ly trong các quá trình điện ly,
là những ion sonvat chứ không phải là những ion tự do
(cách viết trình bày ở trên là cách biểu thị sự sonvat hoá
đã đƣợc viết giản lƣợc rồi)
8
1.1.2. Hằng số phân ly dung dịch
1.1.2.1. Khái niệm
Trong dung dịch điện ly luôn có một cân bằng động
đƣợc xác lập cho quá trình địên ly chất tan, chẳng hạn
cho chất tan AmBn tan trong nƣớc, thì quá trình hoà tan
luôn bao gồm hai quá trình phân ly chất tan AmBn thành
các ion sonvat và quá trình kết hợp các ion này thành
phân tử AmBn. Sau một thời gian, các vận tốc của 2 quá
trình này bằng nhau thì dung dịch sẽ đạt tới quá trình cân
bằng
+n -m
AmBn m A + n B
Khi đó hằng số cân bằng KCB = [An ]m .[B m ]ncòn
[Am Bn ]
đƣợc gọi là hằng số điện ly hay hằng số phân ly AmBn.
Đây là một đại lƣợng đặc trƣng cho chất điện ly hoà tan
trong một dung môi nhất định.
Ví dụ: đối với acid phân ly một nấc nhƣ CH3COOH
là:
- +
CH3COOH CH3COO + H
Thì hằng số phân ly (hay còn gọi là hằng số acid):
K = = 1,82. 10 - 5 .
CB [H ].[CH 3OO ]
[CH 3COOH]
Đối với acid phân ly hai nấc nhƣ H2CO3 : mỗi nấc
phân ly có một hằng số tƣơng ứng
+ -
H2CO3 H + HCO3
K = = 0 - 6,35 .
CB [H ].[HCO3 ]
[H 2CO3 ]
- + 2-
HCO3 H + CO3
9
- 10,33
KCB = 2 = 10 .
[H ].[CO3 ]
[HCO3 ]
Khái niệm về độ mạnh của một acid hay một baz
cũng có thể đƣợc xác định dựa trên hằng số phân ly của
chất đó: KCB của phƣơng trình điện ly acid càng lớn thì
tính acid càng mạnh (hay ngƣợc lại đối với baz). Lúc đó,
KCB còn đƣợc gọi là hằng số acid Ka (hay đối với baz là
hằng số baz Kb)
Hằng số điện ly của một chất điện ly rất phụ thuộc
vào bản chất của dung môi hoà tan nó. Việc thêm một
dung môi khác có độ thẩm điện môi nhỏ hơn nƣớc (chẳng
hạn Dioxan có = 2,2 so với nƣớc là 80,4) vào dung
dịch chất điện ly sẽ làm giảm hằng số K này (khi cho
Dioxan vào dung dịch acid acetic thì pKa = 4,75 tăng lên
pKa = 10,52, tức hằng số điện ly đã bị giảm đi gần 1 triệu
lần), kết qủa chất tan sẽ khó tan hơn. (Để tiện việc tính
toán, thƣờng sử dụng pKa = - lg Ka và pKb = - lg Kb, với
pKa + pKb = 14)
1.1.2.2. Hằng số bền và không bền
Các quá trình điện ly trong dung dịch chất điện ly
đƣợc xác định định lƣợng theo hằng số điện ly KCB, còn
gọi là hằng số phân ly hay hằng số không bền (KPl)
Chẳng hạn
- + – 5
CH3COOH CH3COO + H có KCB = KPl = 1,82.10 .
Còn các quá trình kết hợp ion trong dung dịch chất
điện ly đƣợc xác định định lƣợng theo hằng số kết hợp,
còn gọi là hằng số bền .
Chẳng hạn:
10
- + + 4,74
CH3COO + H CH3COOH KCB = = 10 .
Nhƣ thế trong một dung dịch chất điện ly luôn có
KPl. = 1.
(Thƣờng hằng số bền đƣợc sử dụng cho các quá
trình phân ly của các phức)
Ví dụ: Tính nồng độ các ion tại cân bằng trong phản
ứng giữa thuốc thử HmR với ion kim loại solvat M theo
phƣơng trình sau:
M(OH)i + q. HmR M(OH)i (Hm-nR)q + q.n.H (1)
(để đơn giản các phƣơng trình phức không ghi điện tích)
Khi đó hệ tồn tại hai hình thức cân bằng là cân bằng
của ion kim loại với nƣớc và thuốc thử với nƣớc.
Khảo sát phản ứng giữa ion kim loại với nƣớc
Các phản ứng tạo phức của M với hydroxo:
-1
M + H2O MOH + H 1 [MOH] = 1 [M] h
MOH + H2O M(OH)2 + H 2 [M(OH)2] = 1
-2
2 [M] h
.............................................................................................
M(OH)i-1 + H2O M(OH)i + H i
-i
[M(OH)i ] = 1 2... i [M] h
Theo định luật bảo toàn nồng độ ban đầu, ta có:
CM = [M] + [MOH] + [M(OH)2 ] +....+[M(OH)i ] + CK
[M] =
CM CK
1 2 i
1 1h 1 2h ... 1 2... ih
và
[M(OH)i ] = . ...
CM1 2 i CK
1 hi 2 i
1 1h 1 2h ... 1 2... ih
là biểu thức tính nồng độ ion solvat của M tại thời
11
điểm cần xét.
Khảo sát phản ứng của thuốc thử HmR
Phƣơng trình phân ly của thuốc thử
Hm+1R HmR + H
-1
K0 [Hm+1R] = [HmR].h.k0
HmR Hm-1R + H
-1
K1 [Hm-1R] = [HmR].h .k1
.....................................................................................
..
-n
Hm-(n-1)R Hm-nR + H Kn [Hm+nR]=[HmR].h .k1 k2...kn
Theo định luật bảo tòan nồng độ ban đầu:
[HmR]=
. K K ...K C qC
1 2 n HmR K
1 hn1 2 n
1 h1K0 K1h K1K2h ... K1K2...Knh
Nên nồng độ tại thời điểm đang xét:
[Hm-nR] = C qC
HmR K
1 1 2 n
1 h1K0 K1h K1K2h ... K1K2...Knh
Hằng số bền của phức M(OH)i (Hm-nR)q
(1) : K = q.n
p [H] .[M (OH)i.(Hm nR)q ]
q
[M (OH)i ].[HmR]
Và hằng số không bền:
KKB = = q
1 [M (OH)i ].[Hm n R]
[M (OH)i .(Hm n R)q ]
KKB= [.M (OH) ].(C qC )q
i HmR K
1 1 2 n q
CK (1 h1K0 K1h K1K2h ... K1K2...Knh )
)q
K1K2...Kn
hn
Đặt:
12
B= [,M (OH) ].(C qC )q
i HmR K
1 1 2 n q
CK (1 h1K0 K1h K1K2h ... K1K2...Knh )
q
Thì: KKB= B. ( ) là biểu thức tính KCB hay
K1K2...Kn
hn
của phức.
-
Ví dụ: Tính nồng độ của cấu tử (CH3COO ) trong
dung dịch phân ly CH3COOH. (HS áp dụng công thức trên
để tính đƣợc: = 10 - 4,74 ).
1.1.3. Độ điện ly
1.1.3.1. Định nghĩa
Là tỷ số giữa nồng độ chất điện ly bị phân ly với nồng
độ chất điện ly đem vào hoà tan.
Công thức đƣợc tính là: = n
n0
Trong đó:
n là số mol của chất điện ly bị phân ly
n0 là số mol của chất điện ly đem vào hoà tan
Đại lƣợng là đại lƣợng không có thứ nguyên, nó
thƣờng đƣợc biểu diễn bằng %, và giá trị này nằm trong
giới hạn [0, 1]
• = 0 lƣợng chất tan bỏ vào không phân ly
hoàn toàn (đó là những chất điện ly yếu đến rất
yếu, nhƣ các chất khí, chất kết tủa không
tanv.v...)
• = 1 lƣợng chất điện ly bỏ vào tan hoàn
tòan (đó là những chất điện ly mạnh)
• 0 < < 1 chất điện ly yếu
Chẳng hạn: (CH3COOH 0,1M) = 0,0135, nghĩa là
13
trong 100 phân tử CH3COOH chỉ có 1,35 phân tử
CH3COOH bị phân ly thành ion, còn 98,65 phân tử
CH3COOH không bị phân ly. Nói cách khác, khi hoà tan
CH3COOH vào dung môi nƣớc thì trong dung dịch tạo
- +
thành có 3 cấu tử bị solvat là CH3COO , H , CH3COOH.
1.1.3.2. Mối quan hệ giữa đô điện ly và hằng số phân
ly KPl
Thiết lập mối quan hệ giữa và K trong dung dịch
M
(AmBn ) C :
+n -m
Quá trình phân ly: AmBn m A + n B
Nồng độ ban đầu: C 0 0
Nồng độ cân bằng: C - x m. x n. x
Với = x x = C. .Thì: K(A) = (m.x) n .(n.x) m .
C C x
• Phƣơng pháp giải đúng: từ biểu thức trên,
chuyển thành phƣơng trình đại số, rồi giải tìm
hay K
• Phƣơng pháp giải gần đúng: Nếu khi chuyển
biểu thức sang phƣơng trình toán học bậc hai
trở lên và giả sử đƣợc C >> x (thƣờng chỉ chấp
nhận với giá trị x nhỏ hơn 100 lần so với C) thì
có thể chấp nhận đƣợc C - x C (tức bỏ qua x
trong mẫu số), biểu thức quan hệ sẽ là:
n m (n + m)
Ka = m . n . x .
(Thƣờng với đại lƣợng [H+] = x trong quá trình phân
ly của dung dịch acid đƣợc đặt là h)
Ví dụ: Tính hằng số phân ly của CH3COOH 0,1M có
= 1,35%
14
- +
Quá trình phân ly: CH3COOH CH3COO + H
Nồng độ ban đầu: 0,1 0 0
Nồng độ cân bằng: 0,1 - x m. x n. x
Với = x x = 0,1. = 0,00135
0,1
K(A) = x 2
0,1 x
-5
K(A) = (0,00135 ) 2 = 1,85.10 .
0,1 0,00135
Ví dụ: Thiết lập mối quan hệ giữa thế điện cực E và
K trong dung dịch oxy hoá khử (ox1 + kh2)
Quá trình khử : ox1 + n e kh1 (E1)
Qúa trình oxy hoá: kh2 - m e ox2 (E2)
Qúa trình oxy hoá khử: m ox1 + n kh2 m kh1 +
n ox2
0
Nên: E1 = E 1 + 0,059 lg ox1
n kh1
0
E2 = E 2 + 0,059 lg ox1
m kh1
0 0
E = E1 - E2 = [E 1 + 0,059 lg ox1 ] - [E 2 + 0,059 lg
n kh1 m
ox1 ]
kh1
Khi phản ứng đạt trạng thái cân bằng thì E = 0, qua
biến đổi ta có:
0
lgKCB = m.n E .
0,059
15
1.2. Tích số ion của nƣớc – pH của dung dịch
1.2.1. Khái niệm về acid – baz
1.2.1.1. Theo Arrhenius
Acid là chất khi phân ly tạo thành các ion hydro, và
baz là chất khi phân ly tạo thành các ion hydroxyt.
Chẳng hạn: HCl khi phân ly cho ion H+ nên HCl
đƣợc coi là acid ; hay NaOH khi phân ly cho ion OH- thì
đƣợc coi là baz
Tuy nhiên, lý htuyết này chỉ đúng tƣơng đối trong một
số ít các trƣờng hợp có trong thực tế. Hiện nay các khái
niệm acid - baz chỉ đƣợc sử dụng đối với các dung dịch
nƣớc và trở thành không thuận tiện khi chuyển sang dung
dịch trong các dung môi khác: Khi nghiên cứu những
dung dịch không nƣớc của các acid và baz thì trong các
dung dịch đó acid không tạo ra các ion H+ và baz thì
không tạo ra các ion OH-.
Ví dụ: Khi hoà tan HCl trong NH3 lỏng, sẽ xảy ra
phản ứng nhƣng HCl không tạo thành các ion hydroxoni
+
H3O :
+ -
HCl + NH3 NH4 + Cl , nhƣng HCl vẫn đƣợc
xem là acid
Ví dụ: Trong dung dịch benzen dễ dàng xảy ra phản
ứng trung hoà HCl bởi NH3 để tạo thành muối: HCl +
NH3 NH4Cl, nhƣng phản ứng này không kèm theo
sự tạo thành nƣớc. Do đó trong dung dịch benzen khi
trung hoà acid bằng baz không xảy ra phản ứng tƣơng
tác giữa ion H+ với ion OH-
Các ví dụ trên đã nêu ra một vài điểm mâu thuẫn với
lý thuyết Arrhenius
16
1.2.1.2. Theo thuyết proton (còn gọi là thuyết Bronsted)
Acid là chất có khả năng nhƣờng proton (proton là
các ion hydro không bị hydrat hoá), baz là chất có khả
năng nhận proton.
Nhƣ vậy khái niệm acid vẫn giống nhƣ trƣớc là trong
chất acid có hydro và có khả năng nhƣờng proton của nó,
còn khái niệm baz không gắn liền với ion hydroxyl. Do đó
khái niệm về baz đã đƣợc mở rộng: bất kỳ chất nào có
khả năng nhận proton đều là baz. Bản chất theo thuyết
này coi quá trình phản ứng acid với baz là quá trình
chuyển proton từ acid sang baz, tƣơng tự nhƣ bản chất
quá trình oxy hoá khử là chuyển electron từ chất khử
sang chất oxy hoá.
Thực nghiệm đã chứng tỏ, không thể có proton tự do
trong dung dịch. Do đó phản ứng tách hoặc kết hợp
proton không xảy ra một cách cô lập, mà bao giờ cũng có
kèm theo sự chuyển proton từ acid này sang một baz
khác. Nhƣ vậy trong dung dịch luôn tồn tại hai quá trình
cho và nhận proton của các acid và baz:
acid(1) H+ + baz(1)
H+ + baz (2) acid(2)
Ví dụ:
- +
HCl + H2O Cl + H3O
acid(1) baz(2) baz(1) acid(2)
Trong phản ứng trên, có hai cặp acid - baz tham gia
tƣơng tác (cặp acid - baz liên hợp), và đƣợc gọi là những
chất proton phân.
Trong thuyết proton, coi dung môi nhƣ là hợp phần
17
của các proton phân. Vì thế acid đƣợc chia làm các loại:
• Acid trung hoà về điện nhƣ
HCl H+ + Cl-
+ 2
H2SO4 2 H + SO4
• Acid anion nhƣ
- + 2
H SO4 H + SO4
- + 2-
H2PO4 H + HPO4
• Acid cation nhƣ
+ +
H3O H + H2O
+ +
NH4 H + NH3
Các cation hydrat hoá của hydro và kim loại cũng
nhƣ các cation phức aque đều đƣợc xem là acid cation,
nhƣ:
3+ + 2+
[Al(H2O)6] H + [Al(H2O)5 OH]
Tƣơng tự baz đƣợc chia làm hai nhóm chính là: baz
trung hoà về điện (nhƣ H2O, NH3 , C6H5NH2 ...), và baz
- - -
anion (nhƣ Cl , Br , NO3 ...)
Nhiều chất đóng vai trò vừa của acid và vừa của
baz, chúng là những chất lƣỡng tính, nhƣ nƣớc, NH3, và
một số dung môi proton phân là những chất lƣỡng tính
Ví dụ:
Khi phân ly, nƣớc hay amoniac đƣa ra proton vào
dung dịch và thể hiện tính acid:
+ - + -
H2O H + OH và NH3 H + NH2
+
Nhƣng đồng thời H2O và NH3 lại có thể nhận H , thể
hiện tính baz:
+ + + +
H2O + H H3O và NH3 + H NH4
Quá trình ion hóa của chính dung môi cũng chỉ có thể
xảy ra khi nó có tính chất lƣỡng tính, chẳng hạn sự ion
18
hoá nƣớc:
+ -
H2O + H2O H3O + OH
Nƣớc là một dung môi tƣơng đối mạnh, nó có ái lực
đối với proton tƣơng đối lớn (7,9eV), do đó khi hoà tan
các acid mạnh (HClO4, H2SO4, HNO3...) vào nƣớc, cân
bằng proton phân giữa acid và nƣớc thực tế hoàn toàn
chuyển sang phải, điều đó phù hợp với sự ion hoá hoàn
toàn của các acid đó trong dung dịch. Khi thay thế nƣớc
bằng dung môi có ái lực rất nhỏ đối với proton, nhƣ
CH3COCH3 hoặc C6H5NO2, thì mọi acid mạnh trong dung
dịch nƣớc (không kể HClO4, và H2SO4 ) sẽ trở thành các
acid mạnh vừa.
Những tính chất tƣơng tự nhƣ cũng xảy ra trái
ngƣợc đối với các dung môi baz, ví dụ, trong NH3 lỏng,
NH3 có ái lực rát lớn đối với proton (9,3eV) sẽ làm nhiều
acid yếu trở thành acid khá mạnh, có độ phân ly gần bằng
độ phân ly của HNO3 trong dung dịch nƣớc.
Ghi nhận tổng quát:
Một phản ứng acid - baz bao gồm hai nửa phản ứng
là nhƣờng và nhận proton.
+
Acid (1) H + baz (1) ( K1 )
+ -
H + baz (2) acid (2) (K2 )
-
Acid (1) + baz (2) acid (2) + baz(1) (K = K1 . K2 )
Các hằng số K1 và K2 đặc trƣng cho khả năng
nhƣờng proton của các acid (1) và (2). Giá trị K giúp giải
thích độ mạnh của acid (1) không những phụ thuộc vào
khả năng đặc thù nhƣờng hay nhận proton mà còn phụ
thuộc vào khả năng nhận proton của baz hay dun