1. Tính cấp thiết của đề tài Huyện Ngọc Hồi nằm ở vị trí hội tụ đầy đủ những điều kiện tự nhiên, văn hoá, xã hội, có cửa khẩu quốc tế, tài nguyên du lịch tương đối đa dạng và phong phú như các hệ sinh thái rừng, sinh thái hồ, núi, di tích lịch sử Plei Kần, đường Hồ Chí Minh lịch sử, văn hoá cồng chiêng ...rất thuận lợi cho phát triển các loại hình du lịch sinh thái, thương mại, văn hoá, nghỉ dưỡng ... Tuy nhiên hoạt động du lịch trong thời gian qua phát triển chưa phản ánh đúng tiềm năng và thế mạnh của huyện. Chất lượng nguồn nhân lực và kết cấu hạ tầng phục vụ du lịch của huyện chưa phát triển đồng bộ, chưa tạo được liên kết giữa các vùng, miền trong hợp tác để phát triển du lịch, quy mô nền kinh tế của huyện còn nhỏ, các sản phẩm chủ lực mới đang hình thành ở bước đầu, nguồn lực đầu tư còn hạn hẹp...Để phát triển du lịch trở thành ngành kinh tế mũi nhọn, thật sự mang lại hiệu quả, mở rộng không gian có tiềm năng phát triển kinh tế du lịch cho huyện và đóng góp chung vào sự nghiệp phát triển kinh tế của tỉnh thì công tác quản lý nhà nước (QLNN) đối với du lịch là một yêu cầu không thể thiếu; Xuất phát từ thực tế trên, tác giả đã chọn đề tài: “Quản lý nhà nước về du lịch trên địa bàn huyện Ngọc Hồi tỉnh Kon Tum” làm đề tài nghiên cứu cho luận văn tốt nghiệp cao học chuyên ngành Quản lý kinh tế.
26 trang |
Chia sẻ: Việt Cường | Ngày: 14/04/2025 | Lượt xem: 20 | Lượt tải: 0
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Tóm tắt Luận văn Quản lý nhà nước về du lịch trên địa bàn huyện Ngọc Hồi tỉnh Kon Tum, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
ĐẠI HỌC ĐÀ NẴNG
TRƢỜNG ĐẠI HỌC KINH TẾ
ĐỖ THỊ ÁNH
QUẢN LÝ NHÀ NƢỚC VỀ DU LỊCH TRÊN
ĐỊA BÀN HUYỆN NGỌC HỒI, TỈNH KON TUM
TÓM TẮT LUẬN VĂN THẠC SĨ
QUẢN LÝ KINH TẾ
Mã số: 60.34.04.10
Đà Nẵng - 2019
Công trình đƣợc hoàn thành tại
TRƢỜNG ĐẠI HỌC KINH TẾ, ĐHĐN
Ngƣời hƣớng dẫn KH: GS.TS. VÕ XUÂN TIẾN
Phản biện 1: GS.TS. TRƢƠNG BÁ THANH
Phản biện 2: PGS.TS. NGUYỄN THỊ MINH HIỀN
Luận văn đƣợc bảo vệ trƣớc Hội đồng chấm Luận văn tốt nghiệp
Thạc sĩ Quản lý kinh tế họp tại Trƣờng Đại học Kinh tế, Đại học Đà
Nẵng vào ngày 7 tháng 9 năm 2019
Có thể tìm hiểu luận văn tại:
- Trung tâm Thông tin - Học liệu, Đại học Đà Nẵng
- Thƣ viện trƣờng Đại học Kinh tế, Đại học Đà Nẵng 1
MỞ ĐẦU
1. Tính cấp thiết của đề tài
Huyện Ngọc Hồi nằm ở vị trí hội tụ đầy đủ những điều kiện tự
nhiên, văn hoá, xã hội, có cửa khẩu quốc tế, tài nguyên du lịch tƣơng
đối đa dạng và phong phú nhƣ các hệ sinh thái rừng, sinh thái hồ,
núi, di tích lịch sử Plei Kần, đƣờng Hồ Chí Minh lịch sử, văn hoá
cồng chiêng ...rất thuận lợi cho phát triển các loại hình du lịch sinh
thái, thƣơng mại, văn hoá, nghỉ dƣỡng ... Tuy nhiên hoạt động du
lịch trong thời gian qua phát triển chƣa phản ánh đúng tiềm năng và
thế mạnh của huyện. Chất lƣợng nguồn nhân lực và kết cấu hạ tầng
phục vụ du lịch của huyện chƣa phát triển đồng bộ, chƣa tạo đƣợc
liên kết giữa các vùng, miền trong hợp tác để phát triển du lịch, quy
mô nền kinh tế của huyện còn nhỏ, các sản phẩm chủ lực mới đang
hình thành ở bƣớc đầu, nguồn lực đầu tƣ còn hạn hẹp...
Để phát triển du lịch trở thành ngành kinh tế mũi nhọn, thật sự
mang lại hiệu quả, mở rộng không gian có tiềm năng phát triển kinh
tế du lịch cho huyện và đóng góp chung vào sự nghiệp phát triển
kinh tế của tỉnh thì công tác quản lý nhà nƣớc (QLNN) đối với du
lịch là một yêu cầu không thể thiếu;
Xuất phát từ thực tế trên, tác giả đã chọn đề tài: “Quản lý nhà
nước về du lịch trên địa bàn huyện Ngọc Hồi tỉnh Kon Tum” làm
đề tài nghiên cứu cho luận văn tốt nghiệp cao học chuyên ngành
Quản lý kinh tế.
2. Mục tiêu nghiên cứu
2.1. Mục tiêu tổng quát: Tập trung phân tích đánh giá thực
trạng hoạt động QLNN đối với du lịch trên địa bàn huyện Ngọc Hồi
trong giai đoạn 2014-2018, chỉ ra đƣợc những hạn chế, nguyên nhân
của các hạn chế trong công tác này từ đó đề ra một số giải pháp giải 2
quyết vấn đề góp phần hoàn thiện công tác QLNN đối với du lịch
trên địa bàn huyện Ngọc Hồi tỉnh Kon Tum giai đoạn 2019-2025.
2.2. Mục tiêu cụ thể: Hệ thống hóa cơ sở lý luận QLNN về du
lịch; Phân tích, đánh giá thực trạng QLNN về du lịch trên địa bàn
huyện Ngọc Hồi, tỉnh Kon Tum trong thời gian qua, từ đó chỉ ra
đƣợc những thành công, hạn chế, nguyên nhân của các hạn chế trong
công tác này; Đề xuất giải pháp và kiến nghị nhằm hoàn thiện công
tác QLNN về du lịch trên địa bàn huyện Ngọc Hồi, tỉnh Kon Tum
trong thời gian tới.
3. Câu hỏi nghiên cứu
4. Đối tƣợng và phạm vi nghiên cứu
4.1. Đối tượng nghiên cứu
Đối tƣợng nghiên cứu: Đề tài tập trung nghiên cứu những vấn
đề lý luận và thực tiễn liên quan đến công tác QLNN về du lịch trên
địa bàn huyện Ngọc Hồi, tỉnh Kon Tum.
4.2. Phạm vi nghiên cứu
- Về nội dung: Thực trạng QLNN về du lịch; Các yếu tố tác
động đến công tác QLNN về du lịch; Những giải pháp nhằm hoàn
thiện công tác QLNN về du lịch trên địa bàn huyện Ngọc Hồi, tỉnh
Kon Tum trong thời gian đến.
- Về không gian: trên địa bàn huyện Ngọc Hồi, tỉnh Kon Tum
- Về thời gian: từ năm 2014 đến năm 2018 và đề xuất các giải
pháp nhằm hoàn thiện công tác QLNN về du lịch đến năm 2025; Các
số liệu sơ cấp đƣợc thu thập trong năm 2019;
5. Phƣơng pháp nghiên cứu
5.1. Phương pháp thu thập dữ liệu
Tác giả đã sử dụng phƣơng pháp nghiên cứu các tài liệu;
Phƣơng pháp thu thập dữ liệu, phân tích, tổng hợp các tài liệu, số liệu 3
có sẵn để đánh giá thực trạng công tác QLNN về du lịch tại huyện
Ngọc Hồi; Phƣơng pháp nghiên cứu định lƣợng bằng cách sử dụng
phƣơng pháp khảo sát thông qua công cụ bảng câu hỏi.
5.2. Phương pháp phân tích và xử lý số liệu
Đối với dữ liệu thứ cấp, tác giả thực hiện việc lựa chọn, sắp
xếp, phân loại theo thời gian, theo từng nội dung cụ thể có liên quan
đến các phần, mục trong đề tài; Đối với dữ liệu sơ cấp, tác giả phân
tích dƣới dạng so sánh, tính toán số liệu thu thập từ đó tổng hợp lại
rồi đƣa ra những nhận định, đánh giá, kết luận về đối tƣợng nghiên
cứu; trong nghiên cứu của tác giả chủ yếu sử dụng phần mềm Excel.
6. Ý nghĩa khoa học và thực tiễn của đề tài
7. Sơ lƣợc tài liệu chính sử dụng trong nghiên cứu
8. Tổng quan tài liệu nghiên cứu
9. Bố cục đề tài
Ngoài phần mở đầu và kết luận, các danh mục có liên quan và
các phụ lục đính kèm, nội dung chính của đề tài đƣợc trình bày trong
03 chƣơng:
Chƣơng 1. Cơ sở lý luận QLNN về du lịch
Chƣơng 2. Thực trạng QLNN về du lịch trên địa bàn huyện
Ngọc Hồi, tỉnh Kon Tum
Chƣơng 3. Giải pháp hoàn thiện công tác QLNN về du lịch trên
địa bàn huyện Ngọc Hồi, tỉnh Kon Tum. 4
CHƢƠNG 1
CƠ SỞ LÝ LUẬN QUẢN LÝ NHÀ NƢỚC VỀ DU LỊCH
1.1. KHÁI QUÁT VỀ DU LỊCH VÀ QUẢN LÝ NHÀ NƢỚC VỀ
DU LỊCH
1.1.1. Một số khái niệm
a. Khái niệm du lịch
Theo Luật Du lịch Việt Nam năm 2017 định nghĩa: “Du lịch là
các hoạt động có liên quan đến chuyến đi của con ngƣời ngoài nơi cƣ
trú thƣờng xuyên trong thời gian không quá 01 năm liên tục nhằm
đáp ứng nhu cầu tham quan, nghỉ dƣỡng, giải trí, tìm hiểu, khám phá
tài nguyên du lịch hoặc kết hợp với mục đích hợp pháp khác”.[17]
b. Hoạt động du lịch
Theo Luật Du lịch năm 2017 định nghĩa: “là hoạt động của
khách du lịch, tổ chức, cá nhân kinh doanh du lịch và cơ quan, tổ
chức, cá nhân, cộng đồng dân cƣ có liên quan đến du lịch”.[17]
c. Các loại hình du lịch cơ bản
d. Sản phẩm du lịch
“Sản phẩm du lịch là tập hợp các dịch vụ trên cơ sở khai thác
giá trị tài nguyên du lịch để thỏa mãn nhu cầu của khách du lịch”[16]
1.1.2. Đặc điểm của hoạt động du lịch ảnh hƣởng đến công
tác quản lý
a. Quản lý nhà nước
Quản lý nhà nƣớc là sự tác động của nhà nƣớc một cách
thƣờng xuyên, liên tục và ổn định đến các quá trình, các lĩnh vực hay
các mối quan hệ xã hội thông qua quyền lực nhà nƣớc nhằm đạt
đƣợc mục đích quản lý.
b. Quản lý nhà nước về du lịch
Quản lý nhà nƣớc về du lịch là sự tác động có tổ chức và điều
chỉnh liên tục bằng quyền lực công cộng chủ yếu thông qua pháp luật 5
dựa trên nền tảng của thể chế chính trị nhất định đối với các quá
trình, các hoạt động du lịch nhằm đạt đƣợc hiệu quả và mục tiêu kinh
tế - xã hội do nhà nƣớc đặt ra.
c. Đặc điểm quản lý nhà nước về du lịch
QLNN về du lịch có những đặc điểm sau [12]:
Một là, Nhà nƣớc là ngƣời tổ chức và quản lý các hoạt động du
lịch..
Hai là, hệ thống công cụ nhƣ pháp luật, chính sách, chiến lƣợc,
quy hoạch, kế hoạch... để Nhà nƣớc tổ chức và quản lý hoạt động du
lịch.
Ba là, QLNN về du lịch đòi hỏi phải có một bộ máy Nhà nƣớc
mạnh, có hiệu lực, hiệu quả và một đội ngũ cán bộ QLNN có trình
độ, năng lực thật sự.
Bốn là, QLNN về du lịch còn xuất phát từ chính nhu cầu khách
quan của sự gia tăng vai trò của chính sách, pháp luật...với tƣ cách là
công cụ quản lý.
1.1.3. Vai trò quản lý nhà nƣớc về du lịch
1.2. NỘI DUNG QUẢN LÝ NHÀ NƢỚC VỀ DU LỊCH CẤP
ĐỊA PHƢƠNG
1.2.1. Xây dựng và tổ chức thực hiện quy hoạch, kế hoạch,
phát triển du lịch
Đây là một nội dung QLNN có tính chất quyết định đối với
công tác quản lý và phát triển hoạt động du lịch tại địa phƣơng. Vì
thế, chính quyền các cấp phải hết sức quan tâm đến việc xây dựng và
công khai kịp thời các quy hoạch, kế hoạch phát triển du lịch phù
hợp với chiến lƣợc, quy hoạch, kế hoạch phát triển chung của ngành
du lịch của địa phƣơng.
- Tiêu chí đánh giá: 6
+ Công tác thực hiện xây dựng quy hoạch: xây dựng và ban
hành các đề án, chƣơng trình, kế hoạch về du lịch.
+ Kết quả thực hiện quy hoạch: Thành công, hạn chế và
nguyên nhân.
1.2.2 Tuyên truyền quảng bá, xúc tiến du lịch
Tuyên truyền quảng bá, xúc tiến du lịch là hoạt động nghiên
cứu thị trƣờng, tổ chức tuyên truyền, quảng bá, vận động nhằm tìm
kiếm, thúc đẩy cơ hội phát triển và thu hút khách du lịch. [17]
Tiêu chí đánh giá:
+ Các chƣơng trình, sự kiện tuyên truyền quảng bá, xúc tiến du
lịch trong và ngoài nƣớc.
+ Thu hút số lƣợng khách du lịch đến địa phƣơng qua các
chƣơng trình tuyên truyền quảng bá, xúc tiến du lịch.
1.2.3. Tổ chức bộ máy quản lý nhà nƣớc về du lịch
Hiện nay, Chính phủ thống nhất QLNN về du lịch, Bộ Văn hóa,
Thể thao và Du lịch là cơ quan đầu mối giúp Chính phủ thực hiện
QLNN về du lịch. Tổng cục Du lịch là tổ chức trực thuộc Bộ Văn
hóa, Thể thao và Du lịch QLNN và tổ chức thực thi du lịch trong
phạm vi cả nƣớc theo quy định của pháp luật. UBND cấp tỉnh thực
hiện QLNN về du lịch tại địa phƣơng bằng cách ban hành Nghị
quyết, quy hoạch, kế hoạch phát triển du lịch phù hợp với thực tế tại
địa phƣơng, tiếp theo là Sở VHTTDL và các phòng VHTT các
huyện, thành phố. UBND các cấp có nhiệm vụ, quyền hạn đƣợc quy
định cụ thể tại Luật du lịch 2017.
Tiêu chí đánh giá:
+ Số lƣợng đội ngũ cán bộ QLNN về du lịch
+ Mức độ đáp ứng yêu cầu công việc của đội ngũ QLNN về du
lịch. 7
1.2.4. Cấp phép hoạt động kinh doanh du lịch
Các cơ sở hoạt động kinh doanh du lịch vừa là chủ thể phát
triển hoạt động kinh doanh du lịch vừa là đối tƣợng quản lý của nhà
nƣớc về du lịch.
Để bảo đảm trật tự trong hoạt động kinh doanh du lịch, cơ quan
QLNN về du lịch cần thực hiện theo các quy định: Về xếp hạng,
Công bố, kiểm tra chất lƣợng cơ sở lƣu trú du lịch (CSLTDL), thu
hồi quyết định công nhận hạng, thay đổi hạng CSLTDL; Về cấp, Cấp
đổi, Cấp lại, Thu hồi thẻ hƣớng dẫn viên du lịch cụ thể tại Luật Du
lịch (2017).[17]
Tiêu chí đánh giá:
+ Số lƣợng quyết định công nhận hạng CSLTDL, thẻ hƣớng
dẫn viên du lịch đƣợc cấp hàng năm.
+ Số lƣợng quyết định thu hồi hạng CSLTDL, thẻ hƣớng dẫn
viên du lịch bị thu hồi hàng năm.
1.2.5. Tổ chức khai thác và bảo vệ tài nguyên, môi trƣờng
du lịch
Tài nguyên, môi trƣờng du lịch là cơ sở nền tảng cho các hoạt
động du lịch diễn ra, bao gồm bao gồm tài nguyên thiên nhiên và tài
nguyên nhân văn. Để quản lý và khai thác và bảo vệ tài nguyên, môi
trƣờng nhà nƣớc cần phải có chính sách quản lý, bảo vệ, tôn tạo, khai
thác hợp lý, phát huy giá trị tài nguyên du lịch để phát triển du lịch
bền vững. Chính quyền địa phƣơng các cấp có biện pháp bảo vệ, tôn
tạo và phát triển môi trƣờng du lịch phù hợp với thực tế của địa
phƣơng.
Tiêu chí đánh giá:
+ Số công trình, di tích đƣợc trùng tu, tôn tạo và bảo vệ.
+ Môi trƣờng du lịch và vệ sinh chung. 8
1.2.6. Kiểm tra, thanh tra, giải quyết khiếu nại và xử lý vi
phạm pháp luật về du lịch
Công tác kiểm tra, thanh tra, xử lý vi phạm pháp luật về du lịch
nhằm nâng cao ý thức chấp hành pháp luật của các cá nhân, cơ sở
hoạt động trong lĩnh vực du lịch và du khách.
Hành vi vi phạm hành chính trong lĩnh vực du lịch quy định bao
gồm: Vi phạm quy định về hoạt động kinh doanh lữ hành; Vi phạm
quy định về kinh doanh lƣu trú du lịch; Vi phạm khác về hoạt động
kinh doanh du lịch; Vi phạm quy định về hoạt động xúc tiến du lịch;
Tiêu chí đánh giá:
+ Số lần thanh tra, kiểm tra.
+ Số vụ vi phạm bị phát hiện, xử lý.
+ Số tiền xử phạt về du lịch.
1.3 CÁC NHÂN TỐ ẢNH HƢỞNG ĐẾN QUẢN LÝ NHÀ
NƢỚC VỀ DU LỊCH
1.3.1. Nhân tố về điều kiện tự nhiên
1.3.2. Nhân tố về kinh tế - xã hội
1.3.3. Nhân tố về tổ chức
a. Nhân tố về chính sách đường lối phát triển du lịch
b. Nhân tố thuộc về cơ quan Quản lý nhà nước về du lịch
1.4. KINH NGHIỆM QUẢN LÝ NHÀ NƢỚC VỀ DU LỊCH Ở
MỘT SỐ ĐỊA PHƢƠNG.
1.4.1. Kinh nghiệm tại thành phố Lai Châu, tỉnh Lai Châu.
1.4.2. Kinh nghiệm tại huyện Hoằng Hóa, tỉnh Thanh Hóa
1.4.3. Bài học kinh nghiệm trong công tác quản lý nhà nƣớc
về du lịch cho huyện Ngọc Hồi, tỉnh Kon Tum
KẾT LUẬN CHƢƠNG 1