Trong gây mê phẫu thuật, đảm bảo thông khí tốt là vấn đề hết sức quan trọng. Gây 
mê nội khí quản là phương pháp kiểm soát hô hấp hữu hiệu và chắc chắn. Tuy 
nhiên, việc đặt nội khí quản (NKQ) cũng làm tăng mạch, huyết áp (HA), đau 
họng, nuốt đau,khàn tiếng .
Năm 2000, Archie Brain thiết kế mask thanh quản Proseal (PLMA: Proseal 
Laryngeal Mask Airway). PLMA giúp giải quyết được những khó khăn khi đặt 
NKQ, tránh tăng áp lực dạ dày, phòng ngừa hít sặc, chịu được áp lực cao khi 
thông khí áp lực dương, kiểm soát hô hấp tốt hơn.
Những nghiên cứu của các tác giả trong và ngoài nước đã cho thấy tính an toàn và 
hiệu quả của PLMA trong các phẫu thuật chương trình như nội soi cắt túi mật, nội 
soi tiết niệu.
Đối với những trường hợp phẫu thuật cấp cứu, khi thời gian chuẩn bị bệnh nhân 
chưa được hoàn chỉnh thì PLMA có hiệu quả như thế nào? tính an toàn của nó ra 
sao? Vấn đề này vẫn chưa thấy đề cập tới.
Vì vậy, chúng tôi nghiên cứu đề tài này với mục tiêu: Khảo sát tính an toàn và 
hiệu quả của PLMA so với NKQ trong phẫu thuật cấp cứu tại Bệnh viện Đa khoa 
Trung tâm An Giang.
Mục tiêu nghiên cứu
Mục tiêu tổng quát
Khảo sát tính an toàn và hiệu quả của PLMA so với NKQ trong phẫu thuật cấp 
cứu tại Bệnh viện Đa khoa Trung tâm An Giang.
Mục tiêu chuyên biệt
-Đánh giá hiệu quả thông khí qua chỉ số SpO2.
-Khảo sát thay đổi mạch, huyết áp tâm thu (HATT), huyết áp tâm 
trương(HATTr).
-Khảo sát các tai biến, biến chứng như trào ngược, chấn thương, chảy máu vùng 
răng -miệng, đau họng, khàn tiếng, kích thích khi rút PLMA, NKQ.
                
              
                                            
                                
            
 
            
                 23 trang
23 trang | 
Chia sẻ: oanhnt | Lượt xem: 2411 | Lượt tải: 3 
              
            Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Đề tài Mask thanh quản Proseal trong phẫu thuật cấp cứu, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
MASK THANH QUẢN PROSEAL TRONG PHẪU THUẬT CẤP CỨU 
TÓM TẮT 
Mục tiêu: So sánh hiệu quả thông khí, tính ổn định huyết động và các tai biến giữa 
mask thanh quản Proseal (PLMA) và nội khí quản (NKQ). 
Phương pháp nghiên cứu: nghiên cứu tiền cứu trên 60 bệnh nhân, ASA I và II. Các 
bệnh nhân được chia ngẫu nhiên vào hai nhóm PLMA và NKQ. Thu thập các số 
liệu về mạch, huyết áp tâm thu, huyết áp tâm trương và SpO2 trong và sau gây mê. 
Kết quả: tỉ lệ đặt PLMA thành công sau lầu đặt đầu tiên là 93,33%, thời gian đặt 
PLMA trung bình: 25,33 giây. Các chỉ số về thông khí và huyết động giữa hai 
nhóm sau khi đặt PLMA và NKQ một phút có sự khác nhau, có sự gia tăng mạch, 
huyết áp tâm thu, huyết áp tâm trương ở nhóm NKQ cón nhóm PLMA thì không 
có sự gia tăng này; không có sự khác biệt về hiệu quả thông khí ở hai nhóm. 
Kết luận: nhóm PLMA ổn định huyết động hơn nhóm NKQ, hiệu quả thông khí ở 
hai nhóm như nhau. 
ABSTRACT 
EVALUATION OF EFFECTS OF PROSEAL LARYNGEAL MASK AIRWAY 
IN EMERGENCY SURGERY 
Nguyen Van Chung, Nguyen Van Sach, Truong Trieu Phong 
* Y Hoc TP. Ho Chi Minh * Vol. 13 - Supplement of No 1 - 2009: 461 - 467 
Objectives: To compare proseal lagynreal mask airway (PLMA) with endotracheal 
tube (ETT) with respect to pulmonary ventilation, hemodynamic stabilization and 
accidents. 
Methods: A prospective study, sixty ASA I-II patients scheduled for emergency 
surgery were randomly assigned to PLMA group or ETT group. Pulse rate (PR), 
systolic blood pressure (SBP), diastolic blood pressure (DBP) and SpO2 were 
recorded during and after anesthesia. 
Results: Successful rate in first attempt by digital insertion technique was 93.33%. 
Time to achieve airway control was 25.33 sec. PR, SBP, DBP were increased in 
ETT group but in PLMA group was not. Pulmonary ventilation wasn’t differed in 
two groups. 
Conclusion: Pulmonary ventilation in PLMA group is as equal as ETT group, but 
the use of the PLMA for emergency surgery during general anesthesia result in 
smaller hemodynamic chance than ETT 
ĐẶT VẤN ĐỀ 
Trong gây mê phẫu thuật, đảm bảo thông khí tốt là vấn đề hết sức quan trọng. Gây 
mê nội khí quản là phương pháp kiểm soát hô hấp hữu hiệu và chắc chắn. Tuy 
nhiên, việc đặt nội khí quản (NKQ) cũng làm tăng mạch, huyết áp (HA), đau 
họng, nuốt đau, khàn tiếng…. 
Năm 2000, Archie Brain thiết kế mask thanh quản Proseal (PLMA: Proseal 
Laryngeal Mask Airway). PLMA giúp giải quyết được những khó khăn khi đặt 
NKQ, tránh tăng áp lực dạ dày, phòng ngừa hít sặc, chịu được áp lực cao khi 
thông khí áp lực dương, kiểm soát hô hấp tốt hơn. 
Những nghiên cứu của các tác giả trong và ngoài nước đã cho thấy tính an toàn và 
hiệu quả của PLMA trong các phẫu thuật chương trình như nội soi cắt túi mật, nội 
soi tiết niệu. 
Đối với những trường hợp phẫu thuật cấp cứu, khi thời gian chuẩn bị bệnh nhân 
chưa được hoàn chỉnh thì PLMA có hiệu quả như thế nào? tính an toàn của nó ra 
sao? Vấn đề này vẫn chưa thấy đề cập tới. 
Vì vậy, chúng tôi nghiên cứu đề tài này với mục tiêu: Khảo sát tính an toàn và 
hiệu quả của PLMA so với NKQ trong phẫu thuật cấp cứu tại Bệnh viện Đa khoa 
Trung tâm An Giang. 
Mục tiêu nghiên cứu 
Mục tiêu tổng quát 
Khảo sát tính an toàn và hiệu quả của PLMA so với NKQ trong phẫu thuật cấp 
cứu tại Bệnh viện Đa khoa Trung tâm An Giang. 
Mục tiêu chuyên biệt 
- Đánh giá hiệu quả thông khí qua chỉ số SpO2. 
- Khảo sát thay đổi mạch, huyết áp tâm thu (HATT), huyết áp tâm 
trương(HATTr). 
- Khảo sát các tai biến, biến chứng như trào ngược, chấn thương, chảy máu vùng 
răng - miệng, đau họng, khàn tiếng, kích thích khi rút PLMA, NKQ. 
ĐỐI TƯỢNG - PHƯƠNG PHÁP NGHIÊN CỨU 
Đối tượng nghiên cứu 
Tiêu chuẩn chọn bệnh 
Bệnh nhân trên 16 tuổi, ASA I và II và có chỉ định phẫu thuật: 
Viêm ruột thừa 
Xuất huyết nội do vỡ lách, thai ngoài tử cung 
Chấn thương chi gồm: gãy xương; đứt mạch máu, thần kinh, gân 
U nang buồng trứng xoắn. 
Bệnh nhân nhịn ăn uống ít nhất 6 giờ trước mổ. 
Tiêu chuẩn loại trừ 
Chống chỉ định đặt mask thanh quản(34812): Bệnh nhân có thai trên 14 tuần; chấn 
thương vùng hàm mặt, độ mở miệng <2cm; khối u vùng hầu họng; tiền sử trào 
ngược dạ dày thực quản; dạ dầy đầy; béo phì (BMI trên 35 kg/m2). 
Phương pháp nghiên cứu 
Thiết kế nghiên cứu 
Thử nghiệm lâm sàng ngẫu nhiên có đối chứng 
Cỡ mẫu 
60 bệnh nhân được phân ngẫu nhiên thành 2 nhóm 
Nhóm PLMA: 30 bệnh nhân được gây mê toàn diện với PLMA. 
Nhóm NKQ: 30 bệnh nhân được gây mê toàn diện với NKQ. 
Phương thức thực hiện 
Bệnh nhân thăm khám, kiểm tra hồ sơ bệnh án, các xét nghiệm thường qui, đánh 
giá ASA, Mallampati trước khi phẫu thuật. 
Tiền mê: Midazolam: 0,05mg/kg; Fentanyl: 2 – 3mcg/kg. 
Khởi mê: bệnh nhân thở O2 trước khi khởi mê, Propofol 2 – 2,5mg/kg; 
Rocuronium: 0,6mg/kg. 
Khi đủ thuốc dãn cơ đủ thời gian tác dụng, tiến hành đặt NKQ hoặc PLMA bằng 
phương pháp ngón tay trỏ. 
Duy trì mê 
O2 và Isofluran 
Thêm Fentanyl và Rocuronium (nếu cần) 
Tiêu chuẩn rút NKQ, PLMA: bệnh nhân tỉnh, thở sâu và đều, tần số thở trên 12 
lần/phút, SpO2 trên 95%. 
Thu thập các chỉ số 
Ghi nhận các chỉ số về mạch, HATT, HATTr, SpO2 trước khi đặt PLMA hoặc 
NKQ; sau khi đặt 1 phút và mỗi 5 – 10 phút trong lúc duy trì mê; lúc bệnh nhân 
tỉnh. 
Các tai biến, biến chứng như co thắt thanh quản, đau họng, khàn tiếng… trong và 
sau khi gây mê. 
Xử lý số liệu 
Số liệu được xử lý bằng phần mềm SPSS 13.0 for Windows. 
Sử dụng phép kiểm Chi-square để so sánh các tỷ lệ, phép kiểm t để so sánh các số 
trung bình. Giá trị p < 0,05 được xem là có ý nghĩa thống kê. 
KẾT QUẢ 
Từ tháng 6/2008 đến tháng 9/2008, tại khoa Phẫu thuật Gây mê Hồi sức Bệnh viện 
Đa khoa Trung tâm An Giang, chúng tôi tiến hành gây mê phẫu thuật cấp cứu cho 
60 bệnh nhân bằng phương pháp gây mê toàn diện qua PLMA hoặc NKQ và đã 
thu được kết quả như sau: 
Đặc điểm chung của bệnh nhân 
Tuổi, BMI 
Bảng 1: Đặc điểm chung của bệnh nhân 
Đặc điểm chung BN 
Nhóm 
P 
PLMA 
NKQ 
Tuổi trung bình 
39,13± 16,41 
43,10 ± 17,79 
0,373 
BMI (Kg/m2) 
21,42± 2,887 
21,53 ± 2,992 
0,88 
Giới 
Nữ 
17 (56,7%) 
 18 (60%) 
0,793 
Nam 
13 (43,3%) 
 12(40%) 
ASA 
I 
15 (50%) 
11 (36,7%) 
0,297 
II 
15 (50%) 
19 (63,3%) 
Phẫu thuật 
VRT 
23 (76,7%) 
24 (80%) 
0,754 
Khác 
7 (23,3%) 
6 (20%) 
Mallam- 
pati 
I 
8 (26,7%) 
6 (20%) 
0,66 
II 
13 (43,3%) 
16 (53,3%) 
III 
8 (26,7%) 
8 (26,7%) 
IV 
1 (3,3%) 
0 (0%) 
Đặc điểm chung của các bệnh nhân ở hai nhóm khác nhau không có ý nghĩa thống 
kê (P>0,05). 
Phẫu thuật khác mẫu nghiên cứu gồm: thai ngoài tử cung, chấn thương chi, u 
buồng trứng,… 
Thời gian đặt: thời gian đặt PLMA là 25,33 ± 11,67 giây và thời gian đặt NKQ là 
22,17 ± 9,8 giây. (P = 0,0003). 
Chỉ số mạch, huyết áp, SpO2 
Bảng 2: Các chỉ số trước và sau khi đặt PLMA, NKQ 1 phút 
Thời điểm 
Nhóm 
P 
PLMA 
NKQ 
Mạch trước khi đặt 
98,20 ± 16,15 
92,50 ± 12,68 
0,12 
Mạch sau đặt 1phút 
93,99 ± 14,55 
104,83 ± 15,16 
0,002 
HATT trước khi đặt 
120,70 ± 19,79 
114,67 ± 19,08 
0,23 
HATT sau đặt 1phút 
107,20 ± 17,06 
123,17 ± 26,87 
0,006 
HATTr trước khi đặt 
70,23 ± 15,74 
66,97 ± 16,11 
0,43 
HATTr sau đặt 1phút 
60,50 ± 12,51 
71,60 ± 17,61 
0,004 
SpO2 trước khi đặt 
99,50 ± 0,63 
99,17 ± 1,12 
0,15 
SpO2 sau đặt 1phút 
99,60 ± 0,62 
99,37 ± 0,76 
0,19 
Biểu đồ 1: Thay đổi mạch 
Biểu đồ 2: Thay đổi huyết áp tâm thu 
Biểu đồ 3: Thay đổi huyết áp tâm trương 
Tai biến, biến chứng 
Bảng 3: Các tai biến và biến chứng 
Tai biến, biến chứng 
Nhóm 
PLMA (n = 30) 
NKQ (n = 30) 
Chảy máu 
2 
0 
Kích thích khi rút dụng cụ 
2 
24 
Đau họng 
0 
10 
Khàn tiếng 
0 
1 
Các tai biến, biến chứng khác như: chấn thương răng, co thắt đường thở,giảm 
SpO2, trào ngược và hít sặc đều không xảy ra ở hai nhóm. 
Ý kiến bệnh nhân 
Bảng 4: Ý kiến bệnh nhân 
Ý kiến bệnh nhân 
Nhóm 
PLMA (n = 30) 
NKQ (n = 30) 
Có khó chịu 
1 
20 
Không khó chịu 
29 
10 
BÀN LUẬN 
Bệnh viện Đa khoa Trung tâm An Giang cũng như nhiều bệnh viện đa khoa tuyến 
tỉnh khác, gây mê NKQ thường được sử dụng trong phẫu thuật cấp cứu, nhất là 
phẫu thuật vùng bụng. Tuy nhiên, các tai biến và biến chứng do đặt đèn soi thanh 
quản, do ống nội khí quản gặp khá nhiều. 
PLMA với cấu tạo đặc biệt là có thêm một nhánh dẫn (drain tube) đóng vai trò biệt 
lập đường thở và đường hô hấp nhằm dẫn lưu dịch từ dạ dày ra ngoài, tránh hiện 
tượng hít sặc phổi; cấu tạo của bóng hơi cho phép tăng áp lực kín, phù hợp với 
những cuộc mê đòi hỏi thông khí áp lực cao. Qua nghiên cứu so sánh sử dụng 
trong gây mê giữa NKQ và PLMA, chúng tôi có những nhận xét sau: 
Đặc điểm chung của bệnh nhân 
Tuổi, giới và BMI 
Các bệnh nhân ở hai nhóm không có sự khác biệt về độ tuổi và BMI (P>0,05). 
Chúng tôi nhận thấy các bệnh nhân lớn tuổi do răng rụng, lung lay nên việc đặt 
PLMA, NKQ chiếm nhiều thời gian hơn người trẻ. 
Giới tính và BMI liên quan đến việc chọn cỡ PLMA và NKQ. Chọn cỡ PLMA và 
ống NKQ phù hợp với bệnh nhân là yêu cầu quan trọng, đảm bảo cho việc đặt 
thành công, thông khí tốt và ít tổn thương cho bệnh nhân. Nam giới do đường kính 
khí quản lớn hơn nữ giới nên cỡ ống NKQ thường đuợc chọn lớn hơn. PLMA 
được chế tạo dùng cho bệnh nhân có cân nặng khác nhau, cỡ số 3 dùng cho người 
từ 30 – 50 kg và cỡ số 4 dùng cho người từ 50 – 70 kg. Tuy nhiên, theo Shinichi 
và Kihar(15) thì không có sự khác biệt giữa chọn cỡ PLMA theo giới tính và cân 
nặng. 
Do đã đặt NKQ nhiều lần nên 100% trường hợp chúng tôi đặt thành công trong lần 
đầu tiên. Trong khi đó, PLMA mới được chúng tôi sử dụng nên có những khó 
khăn khi đặt. Với kỹ thuật đặt bằng ngón tay trỏ, tỉ lệ thành công sau lần đặt đầu 
tiên là 99,33% (28/30 trường hợp). Tỉ lệ này phù hợp với nghiên cứu của các tác 
giả khác. 
Hai trường hợp thất bại trong lần đặt PLMA đầu tiên thì một người là bệnh nhân 
thứ nhất trong mẫu nghiên cứu và người còn lại có Mallapati IV. Các trường hợp 
này sau khi đặt lại lần hai đều thành công. Như vậy, để có tỉ lệ thành công cao cần 
phải thành thạo trong kỹ thuật, chọn cỡ dụng cụ phù hợp và cần đánh giá đúng cấu 
trúc giải phẫu vùng hầu họng của bệnh nhân. 
Loại phẫu thuật và phân loại nguy cơ phẫu thuật 
Mẫu nghiên cứu của chúng tôi có 47/60 trường hợp viêm ruột thừa, 5 bệnh nhân bị 
thai ngoài tử cung còn lại là chấn thương chi, u buồng trứng. Hai bệnh nhân chẩn 
đoán trước mổ là viêm ruột thừa, nhưng chẩn đoán sau mổ là một người viêm tụy, 
một người bị u mạc treo ruột hoại tử. Hai bệnh nhân chẩn đoán trước mổ là thai 
ngoài tử cung trong khi chẩn đoán sau mổ là xuất huyết nang buồng trứng. Các 
trường hợp chẩn đoán trước và sau mổ khác nhau này gặp đều ở hai nhóm. Việc 
chọn phương pháp gây mê toàn diện với NKQ và PLMA đều tạo thuận lợi cho 
phẫu thuật viên dễ dàng thao tác. 
Bệnh lý viêm ruột thừa chiếm số lượng lớn trong nghiên cứu (78,33%). Điều này 
phù hợp với nhận định của tác giả Lê Nữ Hòa Hiệp(9) “Viêm ruột thừa là cấp cứu 
ngoại khoa gặp hàng ngày ở các bệnh viện quận, tỉnh, thành phố”. Vô cảm cho 
phẫu thuật ruột thừa cũng như các phẫu thuật vùng bụng khác có thể chọn phương 
pháp gây mê hoặc gây tê. Tuy nhiên, khi bệnh nhân đã viêm phúc mạc thì gây mê 
là thích hợp, sử dụng PLMA trong các trường hợp này vừa thông khí tốt cho bệnh 
nhân, vừa thỏa mãn yêu cầu của phẫu thuật viên. 
ASA II chiếm 56,67%, còn lại 43,33% là ASA I. Chúng tôi chỉ chọn bệnh nhân có 
ASA I và II vào mẫu nghiên cứu là do PLMA mới được chúng tôi sử dụng, kỹ 
thuật đặt chưa thành thạo, chọn bệnh nhân có ASA III, IV có thể gây ảnh hưởng 
đến bệnh nhân. 
Thời gian đặt PLMA, NKQ 
Sự khác biệt về thời gian đặt ở hai nhóm có ý nghĩa thống kê (P<0,05). Thời gian 
đặt PLMA lâu hơn là do đây là kỹ thuật mới nên còn một số lúng túng, chưa có sự 
phối hợp tốt giữa người đặt PLMA và người phụ. Ngoài ra, chúng tôi thấy việc 
dùng hai ngón tay bàn tay trái mở rộng miệng bệnh nhân trước khi đưa PLMA vào 
thì sẽ đặt dễ dàng và nhanh chóng hơn. Chúng tôi cho rằng qua thời gian sử dụng, 
với kỹ thuật đặt không quá phức tạp thì thời gian đặt PLMA sẽ rút ngắn lại. 
Xác định vị trí của PLMA 
Trong nghiên cứu, chúng tôi đặt ống thông dạ dày để xác định vị trí của PLMA; 
nếu đặt dễ dàng thì thường PLMA đúng vị trí, nằm sau sụn nhẫn và ôm kín vùng 
thanh môn 
Nghiên cứu của Nguyễn Thành(13) có 90,2% đặt ống thông dạ dày dễ dàng trong 
lần đặt đầu tiên và 8,8% đặt lần hai; tác giả F. Agro, S. Antonelli(1) tỉ lệ đặt lần 
thứ nhất là 90,7% và lần thứ hai là 8,6%. Nghiên cứu của chúng tôi, 100% bệnh 
nhân đặt ống thông dạ dày dễ dàng trong lần đặt đầu tiên. Đặt ống thông dạ dày là 
nghiệm pháp đơn giản, do đó nên đặt thường qui để kiểm tra vị trí PLMA thay cho 
việc dùng ống nội soi khí quản để kiểm tra(3,14) 
Hiệu quả thông khí 
Để đánh giá chính xác hiệu quả thông khí cần phải đo nồng độ oxy trong máu 
động mạch. Trong nghiên cứu này, chúng tôi đánh giá hiệu quả thông khí gián tiếp 
qua độ bão hòa oxy qua mạch đập (SpO2). Harald(6) nhận thấy SpO2 sau đặt 
PLMA 3 phút là 99,5%, 10 phút là 99,8%. SpO2 trung bình của nhóm PLMA là 
99,52% và của nhóm NKQ là 99,52%(13) 
Kết quả của chúng tôi, trung bình SpO2 nhóm PLMA: 99,62 ± 0,05% và nhóm 
NKQ: 99,49 ± 0,2%. Sự khác biệt này không có ý nghĩa thống kê (P>0,05); Kết 
quả này phù hợp với các tác giả trên. Như vậy, có thể thấy hiệu quả thông khí của 
PLMA và NKQ là như nhau. 
Thay đổi mạch, huyết áp tâm thu và huyết áp tâm trương 
Các yếu tố tác động lên vùng hầu thanh quản có thể làm tăng mạch, HA như: động 
tác đặt đèn soi thanh quản, ống NKQ, tác động của bóng chèn, túi hơi của PLMA 
Nhiều nghiên cứu cho thấy ảnh hưởng của mask thanh quản lên mạch, HA không 
đáng kể và ít hơn nhiều so với NKQ(11,16,5). Tại thời điểm sau đặt dụng cụ 1phút 
thì mạch và huyết áp của nhóm PLMA ít thay đổi trong khi đó các chỉ số này tăng 
cao hơn ở nhóm NKQ(13). Sharma(2) cũng nhận thấy mạch, huyết áp ở những 
bệnh nhân đặt mask thanh quản ở thời điểm trước và sau đặt 01 phút và 05 phút 
không có sự khác biệt. Wolfgang Oczenski và cộng sự(14) cho kết quả ảnh hưởng 
lên huyết động của nhóm NKQ ở giai đoạn trước và sau đặt cao gấp hai lần nhóm 
đặt mask thanh quản. Quan sát những thay đổi cúa mạch, HATT, HATTr tại các 
thời điểm khác nhau (Biểu đồ 1, 2 và 3) chúng tôi nhận thấy: Phút thứ nhất sau đặt 
PLMA và NKQ, các trị số trung bình của mạch, HATT, HATTr giữa hai nhóm 
khác nhau có ý nghĩa thống kê (P<0,05); nhóm PLMA có mạch, HATT, HATTr 
giảm hơn so với lúc trước khi đặt; ngược lại, nhóm NKQ thì các trị số này tăng 
hơn so với trước khi đặt (Bảng 2). Các thời điểm còn lại thì sự khác biệt không có 
ý nghĩa thống kê (P>0,05). 
Các kết quả thu được trong nghiên cứu của chúng tôi phù hợp với nhận định của 
các tác giả nêu trên. Điều đó có thể kết luận PLMA ít ảnh hưởng đến huyết động 
so với NKQ. 
Các tai biến, biến chứng 
Chảy máu và chấn thương răng 
Tổn thương niêm mạc trung bình khi dùng PLMA trong nghiên cứu của 
Brimacombe và Kihara(8) là 10,2%, của Nguyễn Thành(13) là 5,88% và của 
chúng tôi là 6,67%. Có hai trường hợp bị chảy máu trong nghiên cứu của chúng 
tôi (Bảng 3) một người là bệnh nhân đầu tiên chúng tôi đặt PLMA, người còn lại 
có Mallampati IV. Kỹ thuật đặt chưa thành thạo, đặt nhiều lần là nguyên nhân gây 
tồn thương niêm mạc cho hai bệnh nhân này. 
Co thắt thanh quản 
Các động tác như đặt PLMA, đèn soi thanh quản hoặc ống NKQ lúc bệnh nhân 
chưa đủ độ mê, thuốc dãn cơ chưa đủ tác dụng… đều có thể gây co thắt thanh 
quản. Các nghiên cứu khác cho tỉ lệ co thắt thanh quản khi dùng PLMA là từ 
3,92% đến 4%(12,13). Chúng tôi không gặp trường hợp co thắt thanh quản nào 
trong quá trình nghiên cứu. 
Trào ngược, hít sặc 
Ghi nhận của Brimacombe vào năm 2004 có 19 bệnh nhân bị hít sặc khi dùng 
mask thanh quản cổ điểm và một bệnh nhân bị tai biến này khi dùng PLMA. 
Nhóm bệnh nhân dùng PLMA bị trào ngược theo nghiên cứu của Cook(14) từ 
1/200.000 – 2/200.000, một nghiên cứu khác cho tỉ lệ là 1,96%(13). Nhận thấy 30 
bệnh nhân trong mẫu nghiên cứu của chúng tôi không có trường hợp nào bị trào 
ngược và hít sặc. 
Kích thích khi rút ống nội khí quản, mask thanh quản Proseal 
Theo Brimacombe và Brain, thể tích bơm bóng tối thiểu sẽ làm bệnh nhân ít kích 
thích, giẫy giụa. Tỉ lệ bệnh nhân kích thích khi rút PLMA là 13,72% và khi rút 
NKQ là 100%(13). 
Kết quả của chúng tôi có phần thấp hơn, 2/30 bệnh nhân khi rút PLMA (tỉ lệ 
6,67%) và 24/30 bệnh nhân (tỉ lệ 80%) bị kích thích khi rút (Bảng 3). 
Đau họng, khàn tiếng 
Đau họng khi sau khi đặt NKQ hoặc PLMA có thể do động tác đặt đèn soi thanh 
quản, bóng hơi của PLMA gây ra. Tỉ lệ này là 33,33% nhóm PLMA và 53,62% ở 
nhóm NKQ trong nghiên cứu của Ketchada(7). Nguyễn Thành(13) cho kết quả là 
5,88% ở nhóm PLMA và 33,33% ở nhóm NKQ. Nghiên cứu của chúng tôi có 
10/30 (33,33%) bệnh nhân nhóm NKQ bị đau họng, không có người nào trong 
nhóm PLMA bị triệu chứng này (Bảng 3). 
Khàn tiếng có thể do bóng hơi bơm căng quá, cũng có thể do kỹ thuật đặt NKQ 
làm dây thanh âm bị phù nề hoặc bị tổn thương(5). Một nghiên cứu ở 90 bệnh 
nhân đặt NKQ cho thấy tỉ lệ khàn tiếng là 10%, cỡ ống càng lớn thì khàn tiếng 
càng gặp nhiều hơn(10). Khàn tiếng ở nhóm NKQ 9,8% và không có trường hợp 
nào ở nhóm PLMA(13). Bảng 3 cho thấy khàn tiếng ở nhóm NKQ là 1/30 (tỉ lệ 
3,33%), không có bệnh nhân nào trong nhóm PLMA. Kết quả ở nhóm NKQ thấp 
hơn này có thể do chúng tôi chọn cỡ ống nội khí quản nhỏ; đa số người nữ được 
chúng tôi chọn ống số 7 (14/18 bệnh nhân nữ) và ống số 7,5 đối với nam (9/12 
bệnh nhân). 
KẾT LUẬN 
Tóm lại, so với các nghiên cứu khác, số lượng bệnh nhân trong mẫu của chúng tôi 
ít hơn. Do đó, kết quả các tai biến và biến chứng từ bằng đến thấp hơn. Đây là hạn 
chế trong nghiên cứu của chúng tôi. Mặc dù vậy, qua nghiên cứu, chúng tôi rút ra 
một số nhận xét sau: 
- Phương pháp gây mê toàn diện bằng mask thanh quản Proseal là thích hợp cho 
phẫu thuật cấp cứu vùng bụng, các phẫu thuật có thời gian kéo dài, những bệnh 
nhân đã nhịn ăn uống trước mổ ít nhất 4 giờ. 
- Mask thanh quản Proseal có kỹ thuật đặt đơn giản, hiệu quả thông khí cao, ít gây 
biến đổi mạch, huyết áp. 
- Các tai biến và biến chứng khi sử dụng mask thanh quản Proseal ít hơn so với 
nội khí quản. 
- Nguy cơ trào ngược và hít sặc có khả năng xảy ra, cần phòng ngừa và chuẩn bị 
bệnh nhân trước mổ tốt. Nếu nghi ngờ bệnh nhân có dạ dày đầy thì tốt hơn là nên 
đặt nội khí quản. 
Nhìn chung, sử dụng Mask thanh quản Proseal có tính an toàn và hiệu quả cao, có 
thể dùng thay thế ống nội khí quản trong đa số các trường hợp.